Chương 4: "Muốn..." (H)

Khương Khiết Ly nhòm người ngồi dậy giữa hai chân của nàng nhìn cơ thể của tiểu bạch thỏ kia bại lộ trước mắt mình, trên người nàng chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ trắng âm ẩm đang rỉ nước. Có lẽ do vận động một lúc khiến cơ thể cô trở lên nhễ nhãi, vướng bận vì bộ sườn sám mà cô đang mặc trên người chả biết từ lúc nào đã cởi được nửa rồi, cũng không thể để người ta chịu thiệt thòi .Khiết Ly cởi bỏ tất cả quần áo trên người mình.

Hai thân thể như nhộng lại tiếp tiếp dám vào nhau làm tiếp công chuyện đang làm dở.Khiết Ly vòng tay ra sau ôm chiếc eo nhỏ của nàng liếʍ liếʍ mυ"ŧ mυ"ŧ chiếc rốn nhỏ đáng yêu kia. Khiến nàng không ngừng run rẩy. Nhìn xuống phía dưới chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ kia đang che nơi địa phương đầy ướŧ áŧ của nàng. Khương Khiết Ly dù trong người dục hỏa tăng cao nhưng vẫn kiềm chế mà trêu chọc nàng.

Ngón tay dài , ngọc ngà ,trắng nõn mà cô luôn tự hào cách lớp vải, chạm vào hoa nguyệt lọt vào trong sờ tới hạt đậu nhỏ của nàng vân vê nó. Âm đế đột nhiên chịu kí©h thí©ɧ, mang đến kɧoáı ©ảʍ khiến cho Trương Khả Khả rêи ɾỉ “ ư” lên một tiếng như khóc thút thít, đôi mắt ướŧ áŧ tới cực hạn.

Khả Khả lúc này cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết, nhưng ngón tay chạm qua lớp qυầи ɭóŧ đó đã mang lại cho nàng một cảm giác “ sướиɠ” đến kì lạ mà 23 năm qua cô chưa từng có.

“ Nhạy cảm vậy à, tôi mới xoa nhẹ vài cái mà em đã ướt đẫm ?”

Ngay cả khi cô liếʍ xuyến qua lớp qυầи ɭóŧ, kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại vẫn ập đến dữ dội, những tiếng rêи ɾỉ tràn ra dù nàng vẫn đang che miệng mình lại.

Khiết Ly kéo chiếc qυầи ɭóŧ dính đầy thủy da^ʍ của nàng ra, lúc kéo ra cô còn thấy 1 chất nhầy kéo dài từ nơi địa phương âm u được cắt gọn gàng kia, cảnh này thật da^ʍ mĩ.

Nghĩ đến phần xấu hổ nhất của mình bị một người xa lạ mà lại còn là phụ nữ nhìn không kiêng dè như vậy. Khiến nàng càng thêm động tình cũng như là xấu hổ định khép chân vào. Nhưng nàng đã chậm một bước, Khiết Ly biết được ý định của nàng liền nhanh chóng vùi đầu vào giữa hai chân nàng ngậm lấy động nhỏ của nàng mυ"ŧ.

Môi huyệt dày của nàng dễ dàng bị Khiết Ly bao bọc trong miệng. Khương Khiết Ly quấn lấy, liếʍ láp huyệt đạo mềm mại, hút hết nước mật mà nàng chảy ra, khiến Khả Khả run lên.

“Ưʍ...đừng bẩn lắm...”

“Em không hề bẩn một chút nào, mà còn rất ngọt” cô đáp lại nàng rồi lại vùi đầu tiếp tục thưởng thức nó.

Mặc dù lí trí của Khả Khả không muốn chuyện này xảy ra nhưng cơ thể của nàng không chịu nghe theo lời nàng. Không thể phủ nhận nó làm cho cơ thể của nàng sướиɠ mà mất hết cả lí trí.

Chỉ trong chốc lát trước mắt cô chỉ còn lại một màn sương mù.Cô rùng mình run rẩy đạt cao trào.

Có lẽ vẫn còn tác dụng của thuốc nên lại càng khiến Khả Khả không đủ thỏa mãn liền hổn hển nói:

“Muốn...muốn nữa...”

“ Muốn như thế nào ?” Khiết Ly mỉm cười, bởi vì bộ dáng thẳn thắn dễ thương của nàng, cô duỗi ngón trỏ ra, nhẹ nhàng khích thích hoa huyệt, tay buông ra kéo theo dâʍ ɖị©ɧ.

“Như vậy?”

“Còn chưa đủ, còn muốn ...” Khả Khả run rẩy, vặn vẹo mông.

“ Em muốn gì ?” Cô lại càng muốn nghe nàng nói những lời đáng yêu dâʍ đãиɠ hơn từ miệng nhỏ nhắn của nàng.

“ Ngón tay ... của..chị..đi vào.”

“Vào đâu?” Cô ghé vào tai Khả Khả, nhẹ giọng dỗ dành. Ngón tay cô cũng không yên lượn lờ ở miệng huyệt, nhẹ nhàng khích thích, quét qua thịt non mềm hồng hồng. Khiến thủy da^ʍ của nàng càng chảy ra nhiều hơn, nhưng chậm chạp không chịu đi vào, trêu chọc tiểu bach thỏ , khiến nàng muốn khóc mà không khóc được.

“Tiến vào, vào tiểu huyệt của em đi.”

Khiết Ly nở nụ cười đầy đắc ý , giọng khàn khàn nói “ Vậy tôi sẽ thỏa mãn cho tiểu dâʍ đãиɠ như em”