Chương 3

Cả một ngày hôm đó Lộ Khiết làm việc trong lo sợ, luôn luôn sợ anh trai kia sẽ đến đánh mình mất, cô gái nhỏ rất nhát gan, bị dọa từ một người nhìn có vẻ giang hồ như vậy đương nhiên là sợ rồi. Kết thúc ca làm chị Xuân đến đón cô về. Vừa vào nhà là cô kéo chị Xuân đi kể chuyện ngay.

“Chị ơi”

“Sao thế?”

“Cái anh hút thuốc ở tiệm net ấy, hôm nay em gặp anh ấy”

“Dạ thiếu ấy hả, cậu ấy có gây sự với em không?”

Lộ Khiết hơi lo lắng một chút mà kể “Anh ấy bảo hẹn gặp lại em, mà…anh ấy tên gì thế?”

“Là Dạ Hiên, thiếu gia gì đó có vẻ ngông cuồng tự đại lắm”

“Vậy ạ?” Lộ Khiết ngây ngô hỏi.

“Đúng vậy! Em đừng dây vào thì hơn”

Buổi tối ba mẹ cô về, họ hỏi thăm cô xem hôm nay cô đi học thể nào, có thiều tiền tiêu vặt không họ cho cô. Sau đó ngày nào cũng bắt cố đứng lên bàn cân để đo xem hôm qua và hôm nay chênh lệch đến mức nào luôn giữ trạng thái ổn định nhất cho cô. Lộ Khiết kì thực rất nhỏ bé, cô như người tí hon vậy. Mặc dù đã 16 tuổi nhưng chỉ nặng có 37 kg và cao có 1m52 đây chính là điều bố mẹ cô lo lắng nhất. Thường xuyên mua đồ ăn nhiều chất dinh dưỡng cho cô ăn mong sao cô cao được thêm mấy cen ti mét nặng thêm được mấy cân. Hôm nay đứng lên cân vẫn thế, bố mẹ cô lại lắc đầu ngán ngẩm.

“Con mà cứ bé tí tẹo thế này sau này lên đại học người ta đè bẹp dí con đấy” Mẹ Lộ Khiết lắc đầu chán nản nói.

Lộ Khiết lại có vẻ không hài lòng “Con là người to tướng thế này có phải con kiến đâu mà bị đè bẹp”

“Một chút nữa thôi là con sẽ giống con kiến lắm đấy”

Cô bĩu môi hai tay cầm vào nhau nghịch nghịch không quan tân đến lời mẹ nói. Sau khi cân đo hết thể trạng của cô, ba mẹ cô lại bắt đầu chiêu ép cô ăn. Lộ Khiết không phải kén ăn mà cái bụng của cô chỉ chưa được tương đấy, cô nhất quyết không chịu ăn thêm.

“Ăn nữa con sẽ nổ bụng ra đấy”

“Con khó nuôi như vậy sau này có ai thèm nuôi con chứ, phải tìm cho con tấm chồng thật tốt mới được”

Bỗng dưng trong đầu Lộ Khiết lại xuất hiện anh trai tóc xanh đó, cô lắc đầu thật mạnh, nghĩ linh tinh gì vậy. Anh trai đó muốn đánh mình còn không được lấy đâu ra cái chuyện nuôi mình chứ.

“Con ăn no rồi con nên nhà trước” Sau đó cô chạy vυ"t lên nhà thật nhanh không để bố mẹ cằn nhằn thêm gì nữa. Cô bước vào trong vòng một phát trèo lên giường cầm cầm điện thoại lướt FB. Đang lướt thì cô gặp một bức ảnh, là anh trai tóc xanh đó. Nhưng không phải nick chính của anh đăng mà của mấy hội nhóm mê trai, caption gì mà “Ước gì anh ấy làm chồng mình”

Bức ảnh chụp cận mặt, nhưng anh trai này hình như không mặc áo, chụp từ xương quai xanh của anh ấy chụp lên, thú thật thì Lộ Khiết cũng đang nuốt nước miếng đấy. Cô quyết định đi tìm danh tính của anh trai này, anh ấy hình như tên Dạ Hiên thì phải.

Rất nhanh mấy cái đó trên mạng đều có, con trai của chủ tịch?!!! Cô tìm tìm mãi thì mới thấy được nick FB của anh. Cô bắt đầu vào trang cá nhân của anh để xem, Dạ Hiên thật sự rất đẹp trai. Anh ấy hơn Lộ Khiết 5 tuổi là một người có cá tính. Xem ra màu tóc xanh dương cũng là mới nhuộm gần đây, trước đó anh áy cũng đã nhuộm rất nhiều màu nhưng cô cảm thấy màu đen là đẹp trai nhất. Chắc Lộ Khiết thích con trai đơn giản.

“Ting”

Cô nhìn thông báo, có người follow cô ở trên instagram, vì đang tinh thần phơi phới lên cô quyết định vào trang cá nhân người kia, cô phải follow người đàng hoàng chứ và ngay lập tức cô ngã ngửa. Cũng chính là anh trai đó, thật sự rất trùng hợp. Vừa xem trang cá nhân trên FB của anh ấy lập tức được anh ấy follow trên insita.

“Ting”

Cũng được anh trai ấy gửi lời mời kết bạn, Lộ Khiết bắt đầu sợ hãi, có phải anh trai đó đọc được suy nghĩ của cô đúng không? Tay cô run run vừa muốn kết bạn với anh trai này vừa sợ, sợ anh ấy đánh Lộ Khiết đó.

Một tin nhắn chờ từ FB cô mở vào xem.

“Nhóc con, chấp nhận đi”

Lời nói này có 3 phần yêu cầu 7 phần đe dọa đấy, cô đánh liều hỏi lại anh.

“Anh là ai?”

“Quán net, cửa hàng tiện lợi”

“Có chuyện gì không ạ?” Lộ Khiết đánh liều tiếp tục hỏi.

“Không” Anh trả lời một cách cụt ngủn thế khiến cô cảm thấy có chút hụt hẫng, nghĩ ngợi linh tinh. Một lúc sau tầm 3 phút sau anh lại nhắn đến.

“Muốn nói chuyện với nhóc”

Lộ Khiết bắt đầu nhảy tưng tưng, nếu anh trai này không có ý định đánh cô thì cô sắn sàng làm bạn với một người đẹp trai như anh. Vì nhảy múa mà cô quyên không nhắn lại với anh. 5 phút sau anh lại nhắn đến.

“Nhóc không muốn?”

Cô vì vui mừng mà ngay lập tức nhắn lại “Có ạ”



Hình như hơi mất giá thì phải.

---------------------------

Like và theo dõi truyện nha