Chương 27

Khắc Minh hôm nay nghĩ sớm, anh kêu Khúc Lâm mua cho anh những đồ cần thiết, và đem đến căn hộ chung cư cho anh. ở công ty phía sau phòng làm việc anh cũng có một phòng ngủ và phòng tắm, với đầy đủ quần áo giày dép phụ kiện không thiếu thứ gì.

Anh tắm rửa xong mặc một bộ vest đen, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng, để hở ra hai khuy ở trên. đẹp trai lãng tử và vô cùng cuốn hút, kiểu ăn mặc này đã hơn ba năm nay anh bây giờ mới mặc trở lại. với dáng hình cao 1,85m chuẩn soái, đã làm cho bao nhiêu cô gái thèm khát nhỏ giải.

Bởi vì hôm nay anh nghĩ sớm, nên công ty vẫn đang trong giờ làm việc. anh đẩy cửa bước ra khỏi phòng làm việc của mình, vào trong thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc. khi tiếng chuông "đinh đong" của thang máy vang lên cửa thang máy mở ra, một người đàn ông chuẩn soái ca và lãng tử từ trong thang máy bước ra.

Tất cả các nhân viên không còn tin vào mắt mình, đây có phải là vị tổng giám đốc cao cao tại thượng, mặt mày lạnh băng mà hàng ngày họ vẫn nhìn thấy hay không. ngày hôm nay tổng giám đốc của họ đẹp trai lãng tử, đến cả ảnh Đế cũng khó lòng mà so sánh. anh sãi bước đi ra khỏi tòa cao ốc Khang Thịnh. trái tim của tất cả các chị em một phen đập loạn xạ xốn sang.

Bước ra khỏi tòa cao ốc chiếc xe Bentley đắt giá đã được tài xế đưa tới. anh nhìn qua tài xế và bảo anh ta.

"Hôm nay cậu có thể về sớm đưa vợ con đi chơi, đây cậu cầm lấy mà mua đồ cho tụi nhỏ "

Anh lấy bút ra ghi lên tấm séc, và đưa cho tài xế. Oa... là 50 nghìn Đài tệ, ôi trời nhiều thế hôm nay tổng giám đốc đang có chuyện vui gì đến vậy. ăn mặc như một lãng tử, đẹp trai đến lạ thường. bỗng dưng cho mình về sớm lại còn cho tiền để mình đưa vợ con đi chơi. Ôi! con người khi vui vẻ hưng phấn hành động cũng không giống ai.

Anh bước vào ghế lái khởi động máy và chạy xe thẳng về hướng khu chung cư Phú Lâm. lần này có thẻ thông hành vào Phú Lâm bởi vậy cứ thế mà thẳng tiến. anh đậu xe xong thì đi đến thang máy ung dung đến tầng 10 của tòa nhà A. anh mở cửa bước vào căn hộ của mình. nhìn chung quanh anh rất hài lòng với cách bài trí này.

Ngồi xuống ghế sofa anh lấy laptop ra và bẻ khoá an ninh của khu chung cư Phú Lâm. truy cập vào camera giám sát, bật đến camera tầng 12. anh cứ ngồi nhìn chằm chằm vào đó. khoảng 18 giờ có một bóng dáng quen thuộc hiện trên màn hình, đến căn hộ 056 thì dừng lại mở cửa và đi vào đó. anh ngã người ra phía sau môi cong lên nở một nụ cười ma mị.

Cỡ hơn một giờ đồng hồ sau, anh ước chừng cô đã tắm rửa nghỉ ngơi xong. anh lấy chiếc mặt nạ ra. Lam Lam tắm rửa xong thì bắt đầu nấu ăn. cô vừa cắm nồi cơm lại vừa làm đồ ăn, mọi thứ xong xuôi cô chuẩn bị dùng bữa tối, tiếng chuông cửa vang lên.

"Đinh đong "

Lam Lam nhíu mày có mấy người biết được cô ở đây, tại sao lại bấm chuông giờ này. cô đi ra ngoài và bật màn hình cửa lên. trái tim cô đập loạn xạ, tay cô run lên khi nhìn thấy trên màn hình điện tử là người đàn ông đeo mặt nạ, cô lấy lại bình tĩnh rồi đưa tay lên mở khóa cửa.

Khi cánh cửa được mở ra người đàn ông cao to anh tuấn đeo chiếc mặt nạ đứng trước mặt cô, người mà cô trong giấc mơ vẫn hay nhìn thấy. trong một thoáng cô thấy đầu óc hơi choáng mất cân bằng và tự động ngã xuống. anh nhanh tay đỡ lấy cô, được một hồi lâu sau cô mơ màng tỉnh lại. người đàn ông đeo mặt nạ vẫn ngồi bên cạnh cô. cô chống tay ngồi lên, nhìn người đàn ông trước mặt.

"Các con vẫn khỏe chứ"

Câu đầu tiên cô hỏi người đàn ông này là hai đứa con. quả nhiên không sai chút nào cô đến Đài Bắc này là vì hai đứa con. anh cong môi lên nở một nụ cười.

"Quả nhiên là em tìm đến Đài Bắc là vì hai đứa nhỏ"

"Đúng vậy! tôi chỉ muốn được gặp lại hai đứa con nhỏ của mình một lần thôi"

"Em có thể gặp chúng thường xuyên"

Cô nghe người đàn ông đeo mặt nạ kia nói là mình có thể được gặp hai đứa con của mình thường xuyên, thì mắt cô sáng lên.

"Anh nói là tôi sẽ được gặp các con thường xuyên sao?"

"Đúng vậy! nhưng em cũng phải đồng ý với tôi vài điều kiện "

"Là điều kiện gì!"

"Rất đơn giản thôi! và tôi nghĩ em là em làm được "

Cô nhíu mày là điều kiện sao vậy cũng được, chỉ cần đừng yêu cầu cô phản bội lại Tin Phong sư huynh thì đều được.

"Là điều kiện gì anh nói đi "

"Tôi không muốn kết hôn, nhưng tôi cần một người phụ nữ làm ấm giường cho mình, em nghĩ sao?"

Khi nghe anh nói như vậy, bỗng dưng cô thấy xấu hổ và hai má cô ửng hồng cả lên. Khắc Minh nhìn thấy vậy anh rất hài lòng về biểu hiện này của cô, anh lại nói tiếp.

"Tôi không ép buộc em phải làm như vậy, em cứ suy nghĩ thật kỹ. tôi đang có dự định đưa hai đứa nhỏ sang Mỹ khi chúng đến tuổi đi học. nếu có thể khi đó em cùng đi với chúng qua bên đó. có em bên cạnh chăm sóc cho hai đứa nhỏ, tôi sẽ yên tâm hơn. nhưng tôi chỉ lo..."

"Anh nói tiếp đi... anh chỉ lo chuyện gì?"

"Em muốn lấy chồng! yêu cầu tôi đưa ra có vẻ như đã quá nặng nề với em!"

"Không... không! tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ kết hôn!"

"Tại sao chứ? có rất nhiều các thiếu gia say mê em cơ mà?"

"Say mê là việc của họ! còn không muốn kết hôn là việc của tôi!"

"Vậy sao? em đừng nói với tôi là trái tim em đã thuộc về tôi cách đây bốn năm về trước rồi đấy nhé "

Anh vươn tay cầm lấy cằm của cô, và nói những lời ẩn ý khó nghe này. anh nói dứt lời chưa kịp để cho cô vãn kháng lại thì đôi môi yêu nghiệt của anh, đã phũ lên đôi môi anh đào ngọt ngào của cô mà tham luyến.

"Ưʍ.ưʍ.."

Cái hôn của anh càng ngày càng mạnh mẽ hơn, cái lưỡi bá đạo của anh thừa lúc cô bất ngờ hé ra, thì chui tọt vào trong tà mị mà mυ"ŧ lấy mật ngọt từ trong đôi môi anh đào ngọt ngào của cô.