Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ở Truyện Ngôn Tình Trêu Chọc Nam Chính Thẳng Nam

Quyển 6 - Chương 2-3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vũ Duệ Tinh liếc mắt nhìn liền dời tầm mắt đi, trên trán đổ mồ hôi lạnh, người chết dưới tay đối tượng thí nghiệm số 01 hắn ta không thể đếm hết được, trứng vàng này tuy rằng thân thể yêu kiều yếu đuối nhiều bệnh, nhưng lá gan lại to thật sự!

Bác sĩ Văn thân thể yêu kiều yếu đuối nhiều bệnh đã mang găng tay cao su mà cậu mang theo vào, ngồi xổm trước mặt Diêm Cảnh Minh, bàn tay mang găng tay nắm gò má của hắn nhấc lên trên, ngẩng đầu liếc mắt nhìn trong đám người, cuối cùng tầm mắt rơi trên người một người lính: "Ống nghiệm, tăm bông."

Người lính hơi sửng sốt, vội vã lấy tới cho cậu, Văn Ngọc Thư túm mặt của chó điên, lấy nướt bọt của hắn, không chút do dự buông tay ra, đầu của Diêm Cảnh Minh rủ xuống, cậu đứng lên, nghiêng đầu qua, liếc mắt nhìn cặp song sinh đang xem trò vui trong l*иg dưỡng khí: "Bắt đầu thí nghiệm đi, nướt bọt của tang thi có độc tốt, đụng vào cết thương sẽ bị lây nhiễm, trước tiên buông bọn họ ra, lấy nước bọt tiến hành thí nghiệm."

"Hả, ờ, được ạ."

Người lính đi mở van ra.

"Vù — —"

Chất lỏng được rút ra từ ống bên dưới l*иg dưỡng khí, Trình Niệm bị người lính dẫn tới trước, sắp xếp cho ngồi ở trên một cái ghế.

Cả người Trình Niệm ướt nhẹp, áo sơ mi trắng khiến anh trông tinh khiết, lúc ngồi trên ghế còn có chút ngoan ngoãn, trước người có thêm một cái bóng, anh ngẩng đầu lên nhìn, bác sĩ mặc áo blouse trắng dáng người cao gấy mới tới để nghiên cứu bọn họ đứng trước mặt anh, Trình Niệm nhìn cậu chốc lát, trừng mắt nhìn, một giọt chất lỏng trên lông mi liền lưới xuống tới khóe mắt.

Vẻ mặt của Văn Ngọc Thư không thay đổi, đứng phía trước người anh trai trong cặp song sinh cả người ướt dầm dề, bàn tay mang găng tay cao su thon dài, túm lấy gò má của Trình Niệm lấy nước bọt của anh, sau đó phát hiện môi mỏng của anh lộ ra chút răng nanh sắc bén, cậu rút tăm bông ra, giơ lên mặt của đối phương.

"Là nguyên bản vốn có, hay là virut biến dị, để thích ứng tốt hơn với điều kiện sống..."

Văn Ngọc Thư chỉ coi bọn họ là vật thí nghiệm, lạnh nhọt lầm bầm lầu bầu một câu, không chút khách khí luồn hai ngón tay vào trong khoang miệng của Trình Niệm, sờ sờ răng nanh sắc bén của anh. Cậu cụp mắt, dáng vẻ chăm chú, động tác trên tay không được xem là dịu dàng, không tính người nào tùy ý kiểm tra sự phát triển của răng, tiểu thiên sứ hệ chữa trị yên tĩnh cụp mắt, mi mắt run rẩy, trong hơi thở chen lẫn mùi cao su và mùi hương lạnh nhàn nhạt.

【666 mọi phút mọi giây quan sát bên ngoài, nhìn thấy dáng vẻ này của thiếu niên, cảm thán: Nghe lời quá đi... 】

Văn Ngọc Thư bình tĩnh, chỉ nở nụ cười trong lòng, lại một lần nữa sờ răng nanh trên, Trình Ninh vốn đang ngoan ngoãn phối hợp đột nhiên cắn xuống, sức mạnh lớn có thể cắn đứt tay, Văn Ngọc Thư đã sớm chuẩn bị, một tay khác bóp gò má của anh, nhấc lên trên.

Từ trong cổ họng của anh rút hai ngón tay ra, nước miếng ướt đến khóe môi, bác sĩ Văn nhìn anh trai tiểu thiên sứ trong cặp song sinh"

"Sao, không giả vờ nữa à?"

Trong đôi mắt đen của Trình Niệm chừa đầy sự thất vọng, khuôn mặt đẹp trai, oán niệm không thể cắn ngón tay của cậu:

"A...Chỉ thiếu chút nữa thôi."

Anh một mình lạc lõng hồi lâu mới một lần nữa nhìn về phía bác sĩ, trừng mắt nhìn, lại vô hại nở nụ cười, thẹn thùng nói: "Giọng nói của cậu thật hay, tôi tính nghe thử xem lúc kêu thảm thiết có phải cũng hay như thế không."

【666 trìu mến, quả điện thử cũng muốn dựng tóc gáy lên: ...Má ơi cứu mạng, ở đây có biến thái nè!! 】

Văn Ngọc Thư suýt chút nữa thì cười ra tiếng, nhịn xuống, vẻ mặt lạnh lùng cho người đem Trình Niệm về, đổi với em trai Trình An.

Áo sơ mi màu đen trên người Trình An ướt nhẹp dán vào da thịt, khuôn mặt của anh ta giống như anh trai Trình Niệm, , đều là tóc đen, mắt đen, điều không giống chính là ác ý trên người anh ta càng trắng trọn hơn, không hề che giấu trạng thái tâm lý không bình thường gần như là cố chấp của bản thân chút nào, khóe môi trước sau vẫn cong lên một nụ cười.
« Chương TrướcChương Tiếp »