Chương 3: Thông linh trấn nhỏ (3)

[ Nhắc nhở: “Thông linh trấn nhỏ” là một câu chuyện xưa ẩn giấu, chỉ cần trong kỳ hạn nhiệm vụ suy đoán ra kết cục hợp lý, là có thể rời khỏi trấn nhỏ. ]

Sau khi nghe không bỏ sót chữ nào, Vân Tự Bạch bắt được bốn chữ “Đào Sinh Du Hí”, đó chính trò chơi là hắn mới vừa download xong, một trò chơi có nguyên tố khủng bố giải mã!

Nhìn qua bốn phía, Vân Tự Bạch trong lòng toát ra một suy đoán lớn mật —— hắn đã tiến vào trong thế giới trò chơi.

Vân Tự Bạch năng lực thừa nhận cùng tâm lý rất mạnh, rất nhanh đã tiếp nhận tình trạng hiện tại, phân tích nội dung bên trong âm thanh nhắc nhở vừa nãy.

Nhiệm vụ yêu cầu là ở trong trấn nhỏ tồn tại được bảy ngày, cũng giải thích được rằng bên trong trấn nhỏ có chứa nguy hiểm trí mạng. Ở trong game kinh dị, sau khi trời tối sẽ càng nguy hiểm bội phần, muốn lẩn tránh nguy hiểm, cần thiết trước khi trời tối tìm được một nơi tương đối an toàn để trú ẩn.

Cùng NPC hỏi thăm tin tức tuyệt đối là biện pháp có hiệu quả cao, Vân Tự Bạch bắt đầu hỏi lão bản nương đang thu quán: “Xin hỏi trấn trên có địa phương nào dừng chân không?”

Lão bản nương chỉ một phương hướng: “Trấn trên chỉ có một nhà trọ, đi về phía trước 300m là có thể thấy.”

Vân Tự Bạch nói cám mơn, nhích người đi tìm cái nhà trọ kia.

Nhà trọ nằm ở góc đường, là một tòa nhà có kiến trúc ba tầng đều được làm bằng gỗ nhìn rất có cảm xúc, bảng hiệu phía trên viết hai chữ “Dừng chân”, các cửa sổ đều đang đóng chặt, không có một khe hở nào, nhìn có vẻ có chút tối tăm.

Vân Tự Bạch nhìn thấy ông chủ nhà trọ đang chuẩn bị đóng cửa, vì thế bước nhanh tiến lên nắm lấy khung cửa: “Ông chủ, đợi một chút.”

Ông chủ nhà trọ xuyên thấu qua khe cửa cửa nhìn hắn vài lần, mới đẩy cửa rộng ra thêm một chút: “Vào đi.”

Sau khi Vân Tự Bạch vào trong, ông chủ nhà trọ liền đóng cửa khóa lại, sau đó quay đầu hỏi hắn: “Ngươi ở mấy ngày?”

Vân Tự Bạch nói: “Trước hết ở một ngày.”

Ông chủ nhà trọ gật đầu, chắp tay ra sau lưng đi về phía quầy: “Lại đây làm thủ tục vào ở.”

Lúc này, trong đầu Vân Tự Bạch lại một lần nữa vang lên âm thanh nhắc nhở của trò chơi:

[ Người chơi hiện tại có 10 tích phân, vào ở nhà trọ một đêm khấu trừ 1 tích phân, có giao dịch hay không? ]

[ Mời chú ý: Nếu như cùng một lúc tích phân của người chơi thấp hơn 0, nhiệm vụ sẽ thất bại. ]

Thì ra ở trong thế giới trò chơi, có thể dùng tích phân để tiến hành giao dịch.

Vân Tự Bạch thử ở trong đầu cùng trò chơi hệ thống giao lưu: “Đồng ý.”

[ Người chơi mới “Bá Bá”, giao dịch thành công, còn lại 9 tích phân. ]

Ông chủ nhà trọ cho Vân Tự Bạch ký tên lên bảng đăng ký khách ở trọ, sau đó đưa cho hắn một chuỗi chìa khóa: “Chúng ta nơi này có cung cấp bữa ăn, ngươi có thể về phòng trước, trong chốc lát nữa tiểu nhị sẽ đưa cơm lên.”