Chương 9

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Liên tiếp những tiếng nổ lớn vang lên, Lâm Mục bật dậy từ nấm giường êm ái, cùng tinh linh nhỏ từ trong nhà lao ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra.

Ở vùng ngoại ô này, mỗi nhà đều có một khoảng sân nhỏ riêng, không gian rộng rãi, mỗi hộ gia đình đều sở hữu một vườn hoa nhỏ của mình, trông có phần giống như vùng nông thôn phương Tây. Lúc này, Lâm Mục thấy trong sân nhà bên cạnh khói đen cuồn cuộn bốc lên, đất đá tung tóe khắp nơi.

Những người hàng xóm quanh đó đứng cách xa một khoảng, tụ tập lại xem chuyện gì đang diễn ra. Thỉnh thoảng, Lâm Mục còn nghe thấy tiếng hét giận dữ của dì hàng xóm: “Mã Địch! Nhìn xem con làm cái trò gì đây! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không được điều chế thuốc trong nhà!”

Lâm Mục giật giật khóe miệng nghĩ thầm, điều chế thuốc mà ra nông nỗi này sao? Không biết còn tưởng rằng nhà bên đang chế thuốc nổ.

“A! Phòng hoa diên vĩ nhà ta chạy mất rồi! Mau ngăn nó lại!”

Bà dì hàng xóm có một căn phòng làm từ hoa diên vĩ biến dị, với cánh hoa nhẹ nhàng tựa đuôi chim công, màu tím lam thanh nhã cao quý. Lâm Mục từ lâu đã mê mẩn căn phòng hoa diên vĩ ấy, nhưng tiếc là loại phòng làm từ hoa biến dị này rất đắt, hiện tại anh chỉ có thể thuê phòng nhỏ thông thường.

Lúc này, đoá hoa diên vĩ biến dị ấy bất ngờ rút bộ rễ từ đất, nhanh như chớp chạy băng băng ra khỏi sân. Khi gặp đám người đứng chặn đường, nó run rẩy cánh hoa, rung mình bay lên, cánh hoa đen nhẻm khói bụi, lao vυ"t lên không trung.

Đúng vậy, những căn phòng làm từ hoa biến dị ở đây đều là hoa sống. Nếu chúng cảm thấy không thích môi trường hoặc không muốn sống chung với chủ nhân, chúng sẽ tự ý “bỏ nhà ra đi”.

Bà dì hàng xóm mặt đen như than, định đuổi theo phòng hoa, nhưng nhìn qua đứa con trai đứng bên cạnh mình toàn thân cũng đen nhẻm vì nổ, nắm đấm giáng xuống, quát: “Mã Địch! Nếu không tìm được phòng hoa về, con cũng đừng hòng về nhà nữa!” Nói xong, bà còn đá một phát vào mông cậu ta.

Hai mẹ con vội vàng chạy đi đuổi theo phòng hoa. Những hàng xóm tốt bụng thì đã báo cảnh sát, có phóng viên nghe tin chạy tới phỏng vấn, hàng xóm lại đổ xô tới xem, còn một số thì cố gắng khuyên bảo phòng hoa biến dị quay về.

Cả khung cảnh hỗn loạn vô cùng.

Lâm Mục nghĩ thầm thấy hài lòng vì căn phòng của mình tuy không đắt tiền nhưng lại yên ổn, không lo bỏ đi.