Các tiểu hoa tiên trong làng rất ghét đám phong linh nghịch ngợm này, vì chúng hay làm nghiêng ngả những bông hoa nơi hoa tiên cư trú. Một tiểu hoa tiên sau cả ngày dài lao động hăng say đã phát hiện căn phòng nhỏ của mình đang bị lung lay bởi những trò đùa của phong linh, khiến đồ đạc lộn xộn. Cô tức tối chui ra từ giữa các cánh hoa, mắng mỏ đám phong linh quậy phá.
Lâm Mục cũng cảm thấy đau đầu với mấy trò nghịch của bọn phong linh này, nên anh mang chậu hoa ngoài hiên vào trong phòng. Nhưng vừa mở cửa thì một vài tiểu phong linh cũng nhanh chóng bay vào theo, bắt đầu lắc lư xung quanh ghế nấm. Lâm Mục liền vận dụng nguyên tố gió, gom chúng lại thành một khối rồi ném ra ngoài cửa sổ, nhanh tay đóng kín cửa.
Bữa tối hôm nay là những viên cơm nắm đơn giản mà ngon miệng với nhiều loại nhân khác nhau. Mộc Mộc, tiểu tinh linh của anh, ôm một viên cơm nắm to gần bằng nửa người mình và ăn một cách ngon lành. Lâm Mục ăn vài viên rồi chăm chú nhìn bản đồ, suy nghĩ về điểm đến ngày mai, tính toán thời gian và các nguy hiểm có thể gặp trên đường.
Lâm Mục nhìn xung quanh một lúc rồi đột nhiên ánh mắt anh dừng lại trên một mẩu thông tin trong tờ báo bán đấu giá.
Đúng rồi, miếng đất đó!
Nếu không còn nơi nào để đi, anh có thể mua miếng đất đó, sau đó cải tạo nó một cách cẩn thận. Biết đâu sau này có thể làm một trang trại, sống như một chủ nông trường.
Nghĩ vậy, Lâm Mục nhanh chóng mở tờ báo bán đấu giá ra, kiểm tra thông tin về miếng đất. Anh thấy miếng đất vẫn chưa bị ai mua, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Anh dùng ma lực triệu hồi một con bồ câu đưa tin, viết yêu cầu của mình lên giấy, rồi nhét vào giữa tờ báo. Con bồ câu biến mất một lúc, sau đó lại quay lại và kêu “ku ku ku” trước mặt anh. Lâm Mục nghe thấy âm thanh, và giọng nói truyền vào tai anh bằng ngôn ngữ thông dụng của Vạn Hoa Quốc.
Anh vội vã lấy túi tiền của mình và điều khiển Tiểu Xan Xa chạy đến nơi quản lý tài nguyên đất đai của Bách Hoa Trấn.
Quản lý tài nguyên đất đai Bách Hoa Trấn
“Thật sự có người coi tiền như giấy mà muốn mua cái miếng đất bị nguyền rủa đó sao?” Một nàng hoa yêu mặc đồng phục công tác đang chuẩn bị tan sở, nghe được tin tức này thì suýt chút nữa làm rớt cả cằm.
Vốn dĩ trưởng phòng đã đưa miếng đất “mới phát hiện” này vào tờ báo bán đấu giá như một cách để vứt bỏ nó, vì không ai ở Bách Hoa Trấn muốn mua nó. Miếng đất này bị gọi là “đất ác ma” vì có một vị pháp sư cảm nhận được khí tức của vực sâu khi đứng ở đó.