"Vậy tôi phải nhanh chóng đến nếm thử."
Hiệu trưởng nghe chị ấy nói trưa nay các giáo viên đều ăn khá tốt, ngay cả chút thức ăn thừa, canh thừa cũng không có, trong lòng rất vui vẻ. Dù sao tay nghề đầu bếp mới được các giáo viên yêu thích chứng tỏ bà ấy tinh mắt.
Lúc bà ấy vào bếp, chị Lý tự mình bưng thức ăn ra bàn bên ngoài.
Hiệu trưởng thấy đồ ăn trong đĩa nhiều coi như xong, còn dùng bát canh lớn có thể úp mì bưng canh cho mình, không khỏi nhẹ kêu "A" một tiếng: "Sao lại để lại cho tôi nhiều canh như vậy."
"Tiểu Liễu hầm canh ngon, mấy người cô giáo Vương đều uống ba bát, cho nên cố ý cho bà nhiều một chút. " Chị Lý cười nói.
Canh sườn bí đao còn nóng hổi ngửi rất thơm, nhìn cũng rất thanh mát.
Hiệu trưởng cũng bị gợi lên cảm giác thèm ăn , sau khi cảm ơn chị Lý thì bưng canh đến trước mặt ăn.
Canh sườn hầm bí đao ăn không ngấy tý nào, hương thơm tươi mát thoải mái, bí đao ăn vào càng mềm mại ngon miệng làm cho người ta ăn một miếng còn muốn ăn một miếng nữa.
Uống vài ngụm canh lại thêm một miếng bí đao, lại uống vài ngụm canh ăn một miếng sườn, hiệu trưởng thấy cả người đều dễ chịu không ít.
Mỗi học kỳ khai giảng là thời điểm bận rộn nhất trong nhà trẻ, hiệu trưởng vô thức uống nửa chén canh vào bụng, uống đến cả người đều thoải mái.
Ăn xong canh thì cảm giác thèm ăn cũng ập đến, lúc này mới buông thìa xuống bắt đầu ăn cơm.
Cánh gà kho tàu trước khi thử đồ ăn bà ấy đã ăn, bây giờ lại ăn chỉ cảm thấy mỹ vị trước sau như một.
Lúc trước bà ấy còn có chút lo lắng, sợ cánh gà kho tàu là sở trường của Liễu Nhất Nhất cho nên mới làm đặc biệt ngon. Bây giờ ăn xong canh lại ăn rau cải xào, phát hiện ngay cả một món rau xào đơn giản cô cũng làm rất ngon, bà hoàn toàn yên tâm, cảm tưởng như mình thật sự nhặt được bảo bối.
Khi hiệu trưởng càng ăn càng hài lòng, Liễu Nhất Nhất dẫn Húc Húc đi bộ đơn giản ở sân thể dục nhà trẻ, mắt thấy nắng càng lúc càng lớn thì dắt nhóc con đến phòng học.
"Dì Húc Húc, cô tới rồi, mau tới đây ngồi."
Tính cách cô giáo Vương tương đối hướng ngoại, nhìn thấy cô từ cửa đi vào lúc lập tức chủ động chào hỏi.
"Các cô giỏi thật đấy "Liễu Nhất Nhất dẫn nhóc con vào phòng học ngồi xuống, nhìn ba cô giáo ngồi ở bên tường cắt dán, không khỏi mở miệng khen ngợi.
Khung cảnh trong lớp hôm nay càng đẹp đẽ hơn lần trước cô đến nhà trẻ, hiển nhiên đây là kết quả công sức mấy ngày nay của cô giáo.
"Cái này tính là gì, nào có giỏi bằng cô được. "Cô giáo Vương cảm thấy cô nấu cơm ngon như vậy mới gọi là giỏi.