"Đây là lần đầu tiên tôi ăn món này. Nó rất ngon." Cô giáo Ngô gắp một đũa khác có thịt và hạt ớt, cô ấy cảm thấy đây là sự kết hợp thật hoàn hảo. Trứng rất ngon, thịt mềm và nhuyễn, nó được kết hợp với vị hơi cay của ớt, không chỉ ngon mà còn là một bữa ăn đặc biệt.
"Còn phải xem ai nấu. Lúc trước tôi đã gọi món này ở bên ngoài, không ngon chút nào, quá nhiều dầu mỡ và thịt."
Cô giáo Vương nói xong, nhìn thấy thằng nhóc ngồi bên cạnh Liễu Nhất Nhất bưng bát từng ngụm từng ngụm ăn cơm, không khỏi khen cô: “Húc Húc nhà cô thật ngoan, tự mình ăn cơm tốt như vậy. ""Đây là lần đầu tiên tôi ăn món này. Nó rất ngon." Cô giáo Ngô gắp một đũa khác có thịt và hạt ớt, cô ấy cảm thấy đây là sự kết hợp thật hoàn hảo. Trứng rất ngon, thịt mềm và nhuyễn, nó được kết hợp với vị hơi cay của ớt, không chỉ ngon mà còn là một bữa ăn đặc biệt.
"Còn phải xem ai nấu. Lúc trước tôi đã gọi món này ở bên ngoài, không ngon chút nào, quá nhiều dầu mỡ và thịt."
Cô giáo Vương nói xong, nhìn thấy thằng nhóc ngồi bên cạnh Liễu Nhất Nhất bưng bát từng ngụm từng ngụm ăn cơm, không khỏi khen cô: “Húc Húc nhà cô thật ngoan, tự mình ăn cơm tốt như vậy. "
Cô giáo Vương khen ngợi xong, người trên bàn ăn đều ngẩng lên nhìn về phía nhóc con, lập tức gật đầu đồng ý.
Bây giờ có rất nhiều phụ huynh chiều hư con cái, ba tuổi vẫn phải có người lớn đút cơm, còn có rất nhiều đứa nhỏ cực kỳ kén chọn.
Nhưng nhóc con trước mặt này không chỉ ngoan ngoãn cầm thìa ăn ra dáng ra hình, mà còn chẳng kén ăn, thịt nhóc thích ăn, trứng cũng thích ăn, ngay cả rau xà lách cũng ăn rất ngon miệng.
Trong lòng ba giáo viên lớp mầm 1 rất vui mừng, cảm thấy trong lớp có đứa nhỏ ngoan như này, các cô có thể đỡ lo lắng không ít.
Về phần cô Ngô lớp mầm 2 cũng hơi hâm mộ: "Hy vọng nhóm học sinh mới của lớp chúng tôi năm nay cũng có thể ngoan như vậy."
Liễu Nhất Nhất nghe thấy các cô giáo đều đang khen cháu mình, trong mắt đầy ý cười, đợi nhóc ăn xong cánh gà trong bát, cô lại gắp cho cậu bé thêm một cái.
Húc Húc đang ăn trứng gà, thấy cô gắp một cái cánh gà nữa đến, giọng nói non nớt như sữa nói: "Dì ăn đi."
"Dì vẫn còn nữa."
Liễu Nhất Nhất chỉ vào bàn ăn cho cậu bé xem xong, lúc này nhóc con mới nhận lấy cánh gà kia tiếp tục ăn.
Nhóc con còn rất biết ăn, cắm thìa vào giữa miếng xương cánh gà, ậm ừ mấy tiếng rồi cắn miếng thịt.
Dù sao tuổi còn nhỏ, nhóc ăn đến mức khóe miệng toàn là mỡ, nhưng mặt bàn trước mặt coi như sạch sẽ không rớt hạt cơm nào.
"Đứa nhỏ ngoan như vậy sao không được phân vào lớp chúng ta. "Cô giáo Ngô nhìn thấy bọn họ tương tác, càng thích nhóc Húc Húc vừa đáng yêu lại vừa ngoan ngoãn.