Chương 8: 12

[Tôi tuyên bố, Russell là người bạn tốt nhất đời tôi.]

[Đúng không, người này được, có thể noi theo.]

[Sống là để bản thân được hạnh phúc, cho nên hạnh phúc là điều quan trọng nhất.]

[Đúng vậy, Lâm Tịch sống một cuộc đời thông hiểu, còn trích dẫn danh ngôn để giải vây cho việc làm cá muối của mình, cũng không có mấy ai làm được vậy đâu.]

[Ha ha ha, đột nhiên nhận ra được điểm đáng yêu của Lâm Tịch rồi, bộ dáng nghiêm túc giải vây cho mình lại có chút đáng yêu.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Tịch đã bị nhân viên của tổ tiết mục gọi lên.

Cô luôn luôn tức giận mỗi khi bị đánh thức, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí của nhân viên công tác, cô khó mà nổi giận được.

Nghĩ đi nghĩ lại, đều là người làm công khổ cực, cô cũng không cần phải làm khó bọn họ.

Lúc ăn điểm tâm, trợ lý đạo diễn đột nhiên kích động chạy tới, "Cô Lâm, cô lên hot search rồi."

"Hot search?" Lâm Tịch trừng mắt nhìn.

Phản ứng đầu tiên của cô cho rằng đây cũng không phải là chuyện gì tốt, nhưng sau khi nghiêm túc ngẫm lại hình như mình cũng không có làm chuyện gì đáng mắng.

Chẳng lẽ là nguyên thân có lịch sử đen gì đó?

"Chuẩn xác mà nói, là cô và Russell cùng nhau lên hot search, hiện tại nhiệt độ đã lên tới top 10!"

Lâm Tịch vẫn có chút mơ hồ, chỉ có thể tiếp nhận điện thoại di động mà trợ lý đạo diễn đưa tới để xem.

Trên màn hình, chuyện của Lâm Tịch Russell đang đứng hàng đầu trên Weibo, nhìn vào không khỏi làm cho người ta cảm thấy có chút không rõ ràng.

Nhưng sau khi nhấn vào mới phát hiện đầu tiên là do một tài khoản marketing nào đó cắt nối biên tập tiết mục ngày hôm qua thành một video clip ngắn, chính là đoạn lúc cô phản bác nhân viên công tác nói rằng cô lãng phí thời gian, video này chiếm được rất nhiều sự đồng tình của mọi người, bị cư dân mạng xưng là cảnh giới cao nhất của "Lý luận cá muối".

Lâm Tịch có chết cũng không nghĩ tới có một ngày cô lại có thể cọ nhiệt độ của Russell, leo bảng hot search, thật sự là cuộc đời vô thường, ruột già bao ruột non.

"Cô Lâm, cô ăn no chưa?" Hai mắt trợ lý đạo diễn tỏa sáng nhìn cô, vẻ mặt chờ mong.

Lâm Tịch nhìn bánh bao mới ăn được một nửa bên cạnh, cho nên cô nên ăn no, hay là không nên ăn no đây.

"Bởi vì hot search này, số người theo dõi trực tiếp đang tăng lên không ngừng, chúng ta thừa dịp đông người thì bắt đầu luôn đi. Buổi sáng có kế hoạch làm gì nhỉ, đúng rồi, cô Lâm, cô phải học nhảy quảng trường!"

Lâm Tịch: "..."

Xong rồi, cô nổi danh tứ chi không phối hợp, hôm nay chẳng phải là muốn cô làm trò hề trước mặt nhiều người như vậy sao?!

Đột nhiên có chút muốn bắt cá thì phải làm sao bây giờ?

Mặc kệ Lâm Tịch muốn trốn tránh bao nhiêu, điều gì nên tới vẫn sẽ tới.

Cuối cùng cô vẫn đứng trong sân, sững sờ nhìn video khiêu vũ trên màn hình chiếu.

Thấy Lâm Tịch không nhúc nhích, nhân viên hỏi: "Cô Lâm, sao cô không nhúc nhích?"

Lâm Tịch nhíu mày: "Tôi đang suy nghĩ."

"Suy nghĩ cái gì?"

"Rốt cuộc nên nâng cánh tay nào trước?"

Nhân viên công tác: "..."

Sau khi kiểm tra lại phần đầu của video, chẳng lẽ không phải nhấc chân trước sao?

Sau khi video phát đi phát lại nhiều lần, Lâm Tịch rốt cuộc cũng bắt đầu cử động.

Nhân viên công tác vừa thở phào nhẹ nhõm, biểu cảm trên mặt lập tức cứng đờ, cái này...

Chỉ thấy Lâm Tịch làm theo video, bước chân trái trước, lại giơ tay phải lên, sau đó chính là các loại tình huống khiến người ta khó hiểu, ví dụ như tay trái đánh tay phải, lại ví dụ như tay phải quấn quanh cổ không qua được, thậm chí mấy lần còn suýt chút nữa tự mình vấp ngã.Dù sao toàn bộ quá trình chính là chân nam đá chân xiêu, vô cùng thê thảm.

[Cười chết, mới vừa vào phòng truyền hình trực tiếp mà tôi đã bị dọa, Lâm Tịch đây là đang làm gì, khỉ đùa giỡn sao?]

[Ha ha ha ha, không được, tôi cười chết mất, cái này cũng không linh hoạt được như bà nội tám mươi tuổi ở quê nhà tôi đâu.]

[Cười chết mất thôi, lần đầu tiên thấy tứ chi không phối hợp như vậy đấy, tay chân của Lâm Tịch chắc là vừa mới lắp đặt vào đúng không.]