- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ở Đáy Biển Đào Vong
- Chương 17
Ở Đáy Biển Đào Vong
Chương 17
Cơ thể Lộ Giai cứng đờ theo sự xuất hiện của anh ta, cảnh giác nhìn chằm chằm về phía đó.
Phoenix dường như nhận ra ánh nhìn của cô, anh ngẩng đầu lên, vừa nhìn về phía cô vừa bước tới gần.
Cô đột nhiên cảm thấy toàn bộ máu trong người sôi lên, đầu óc đang chậm chạp của cô cuối cùng cũng phản ứng lại, cô đang ở trong tình huống nguy hiểm!
Nhưng có lẽ hành động khoanh tay trước ngực của Lộ Giai quá buồn cười, Phoenix cau mày với vẻ chán ghét, giống như một quý ông khó tính, ra lệnh, “Tôi cần một bộ quần áo sạch. Khi cô quay lại, chúng ta sẽ cùng đi đến sòng bạc.”
“…?”
Lộ Giai choáng váng, hai tay ôm ngực từ từ buông xuống, sững sờ nhìn anh ta, “… Cái gì?”
“Bên ngoài sòng bạc chắc hẳn có cửa hàng quần áo nam. Cỡ 1618 hoặc XXL, cảm ơn.”
“… Anh, anh muốn tôi mua quần áo cho anh?!”
Dáng người cao lớn của Phoenix dựa vào khung cửa phòng tắm, đôi môi hờ hững nhếch lên, nhưng ánh mắt vẫn không có chút cảm xúc nào, “Hoặc, tôi sẽ báo cảnh sát rằng cô là đồng phạm của tôi.”
“…”
“Tôi khuyên cô nên ngoan ngoãn làm theo lời tôi nói. Khi tôi thoát khỏi sự truy đuổi, chúng ta có thể giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra và đường ai nấy đi. Nếu không… cảnh sát Las Vegas không thể giúp cô, ngược lại, cô sẽ bị cuốn vào những rắc rối đáng sợ hơn.”
“…!”
“À, xin lỗi, nhưng tôi muốn hỏi… cô có tiền để thay đổi tất cả các kế hoạch đã định trước không?”
“…”
Không, cô không có. Lộ Giai không biết cảnh sát có thể bắt được anh ta không, nhưng cô chắc chắn anh ta có thể tìm ra cô!
Điều đáng sợ là, theo lời Phoenix, nếu cô báo cảnh sát và phá vỡ lớp vỏ bọc yên bình này, cô còn bị anh ta kéo vào tình huống nguy hiểm hơn?!
Nhìn vẻ mặt ung dung của Phoenix, Lộ Giai hít một hơi sâu, cơ thể run lên. Cô đứng dậy, định nói gì đó với người đàn ông đẹp trai trước mặt, nhưng cuối cùng lại nuốt lời vào trong, nghiến răng đáp, “Được.”
Nói rồi, cô cầm lấy túi xách của mình, giận dữ bước ra khỏi phòng, “rầm” một tiếng đóng mạnh cửa lại.
Lộ Giai tựa lưng vào cánh cửa phòng, đứng trong hành lang dài tối tăm, suy nghĩ xem lúc này mình nên làm gì.
Chạy trốn?
Báo cảnh sát?
Lời đe dọa của Phoenix đã có tác dụng, Lộ Giai không dám hành động thiếu suy nghĩ, cô cũng không nghĩ ra cách nào khác để thoát khỏi tình huống này.
Lộ Giai chỉ còn một năm nữa là tốt nghiệp và tìm việc làm. Cô đến Mỹ chỉ để du lịch, cuộc đời cô vốn đang diễn ra bình thường theo kế hoạch nên không thể chấp nhận bất kỳ sai lầm nào.
…Có vẻ như cô thật sự chỉ có thể tuân theo yêu cầu của anh ta, sau đó nghĩ cách trong mười một ngày tới để tống khứ anh ta đi, cuối cùng về nước theo kế hoạch ban đầu.
Nghĩ đến đây, Lộ Giai chỉ có thể nén giận nuốt xuống, theo chỉ dẫn của khách sạn đi về khu mua sắm bên cạnh sòng bạc.
*
Không biết có phải để tạo ra một không gian mà người chơi không thể nhận ra ngày đêm hay không, mà trần nhà của các khách sạn trong sòng bạc đều được trang trí theo kiểu trời xanh mây trắng giữa ban ngày. Những kiến trúc xa hoa mạ vàng lộng lẫy phô trương sự giàu sang, cám dỗ tất cả những ai mang giấc mơ về sự giàu có đến đây để vung tiền.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ở Đáy Biển Đào Vong
- Chương 17