- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ở Đáy Biển Đào Vong
- Chương 16
Ở Đáy Biển Đào Vong
Chương 16
Dù gì cả hai đều là nữ và là bạn cùng phòng thân thiết, nên không có gì phải kiêng dè.
Nhưng Lộ Giai không thể ngờ người ở trong phòng khách sạn với cô lúc này lại là một người đàn ông gần như xa lạ.
Cô đã đặt phòng hai đêm, nhường giường cho anh ta ngủ một đêm cũng coi như là sự nhân từ lớn nhất của mình rồi.
… Mặc dù người yếu đuối như cô không có quyền mặc cả gì với anh ta cả.
Có lẽ đề nghị của Lộ Giai đã khiến anh ta động lòng, hoặc có thể anh ta chỉ muốn cảnh cáo cô. Sau cùng, Caspar Phoenix chậm rãi buông tay, trả lại sự tự do cho cô.
Cuối cùng được giải thoát, Lộ Giai ngay lập tức lùi lại, nhưng trong bóng tối, cô vô tình va vào thứ gì đó, mất thăng bằng ngã “bụp” xuống đất.
Lộ Giai theo phản xạ định kêu lên vì đau, nhưng khi ngước mắt lên nhìn bóng đen cao lớn vẫn đang đứng trong góc tối gần cửa phòng, cảm giác như bị anh ta chăm chú quan sát khiến tim cô đập mạnh quên cả việc nói.
Người đàn ông bước hai bước về phía Lộ Giai, ánh trăng mờ nhạt và lẫn lộn với ánh đèn neon chiếu lên người anh ta, làm nổi bật những đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, xương mày và sống mũi cao hiện ra rõ ràng, chỉ có đôi mắt xám xanh của anh ta là ẩn sâu trong hốc mắt tối tăm.
Bất chợt, anh ta dừng lại, ánh mắt dần hạ xuống dừng lại ở chiếc thẻ phòng dưới chân.
Đó là thẻ phòng mà Lộ Giai vô tình đánh rơi khi bị khống chế.
Phoenix cúi người, ngón tay thon dài nhặt chiếc thẻ lên, ánh mắt vừa lúc ngang tầm với Lộ Giai.
Anh ta chỉ liếc nhìn cô một cái, rồi đứng dậy bật đèn trong phòng lên.
Trong chớp mắt, căn phòng nhỏ hẹp sáng rực như ban ngày, Lộ Giai theo phản xạ nheo mắt lại, phải mất một lúc mới quen được.
Phoenix lúc này mặt không biểu cảm, bước dài qua bên cạnh Lộ Giai vẫn đang ngồi dưới đất, không thèm nói một lời mà đi thẳng vào phòng tắm nhỏ trong phòng.
“Rầm —”
Lộ Giai hoang mang quay đầu nhìn theo, vài phút sau, từ phòng tắm vang lên tiếng nước chảy rào rào.
May mà khách sạn này không lắp kính trong suốt ở phòng tắm, nếu không Lộ Giai sẽ vừa giận vừa xấu hổ không biết để đâu cho hết.
Người này quá tùy tiện rồi thì phải?!
Giây trước thì như muốn bóp cổ cô, giây sau lại tự tiện chạy vào phòng tắm tắm rửa?!
Nhưng mời thần thì dễ, tiễn thần mới khó, Lộ Giai yếu ớt lúc này hoàn toàn không có cách nào đối phó với anh ta cả.
Chẳng lẽ cô lại rời bỏ chính khách sạn mình đã đặt trước?
Nghĩ đến đây, Lộ Giai tự nhéo mình một cái thật mạnh, bắt đầu hối hận vì đã không để ý đến “lời tiên đoán” của Trương Hiểu Hy khi đó.
Bất giác, đã nửa tiếng trôi qua.
Lộ Giai ngồi bên giường trong tâm trạng lo lắng, hối hận và hoang mang, đầu óc rối bời không có hướng đi.
Nhưng đúng lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên kêu “cạch” mở ra, hơi nước ẩm ướt từ bên trong chầm chậm tỏa ra. Người đàn ông cao lớn mặc chiếc áo choàng tắm trắng che phủ cơ thể săn chắc, mái tóc nâu vàng ẩm ướt hơi xoăn còn mang theo hơi nước. Anh cau mày, toàn thân toát ra sự không kiên nhẫn và khó chịu.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ở Đáy Biển Đào Vong
- Chương 16