Khai giảng chưa bao lâu, Thời Nhụy bị người biết được trộm cất giấu ảnh chụp của một nhân vật phong vân trong trường, thế là thành đối tượng bị cười nhạo
Mà chủ yếu vẫn là đến từ những nữ sinh cũng si mê vị đại lão kia.
"Cái thể loại nghèo rớt như cô ả mà còn dám mơ tưởng tới Trình Trì? Thật là không biết tự nhìn lại mình!"
"Từ núi hoang nghèo khó bay ra thành thị, chim sẻ nhỏ còn vọng tưởng dùng chút sắc đẹp đó hóa phượng hoàng??? Thật là nằm mơ cái gì cũng sẽ có!"
Rồi cho đến một ngày, một quý phu nhân lái xe Ferrari đến đón Thời Nhụy đi.
Mọi người sững sờ: Không phải là chim sẻ sao?
Thời Nhụy được phu nhân đưa về căn biệt thự xa hoa, hoảng hốt khi trông thấy thiếu niên anh tuấn từ trên lầu bước xuống.
Là cậu?
Ban đêm, cô xuống lầu uống nước bị thiếu niên chặn ở phòng bếp: “Nghe nói cậu thích tôi?”
Thời Nhụy nhẹ giọng nói: “Chỉ là lời đồn.”
Trình Trì đến gần, cánh tay thon dài vòng qua chặn đường, nhìn chằm chằm vành tai đỏ bừng của ai kia, thấp giọng nói: “Thế cậu định giải thích sao chuyện lén giấu ảnh chụp tôi?”
Nhiều năm sau, Trình Trì lấy ảnh này ra.
“Ngoãn ngoãn thành thật khai báo, lúc trước có phải mỗi ngày em nhìn ảnh này yy anh không?”
Cô gái thân thể mềm mại dựa vào l*иg ngực anh: “Em không biết đó là tay anh.”
“Vậy em tưởng là gì?”
“Em tưởng đó là chân heo.”
“….”
Một lát sau, Thời Nhụy khóc thút thít xin tha: “Em…em sai rồi!”
Con ngươi đen láy của anh trong chốc lát bừng cháy.
Nhị thế tổ học bá ẩn hình VS Cô tiên nữ nhỏ xinh đẹp chăm chỉ