Văn Án

Văn án 1

Bọn họ đều là đồ đệ của sư phụ, nhưng Nguyên Sầm hiểu, Diễn Văn cũng hiểu, sư phụ từ lúc có tiểu sư muội, họ chính là đồ đệ "ghẻ".

Sư tôn cưng chiều tiểu sư muội vô cùng, thái độ, cách đối xử với tiểu sư muội và với họ khác nhau như trời với đất.

Với tiểu sư muội: Con cầm đống này đi dùng đi chơi đi, bảo vật, binh khí, đan dược,...cứ thoải mái dùng. Hết rồi ta lại đưa con!

Với hai người bọn họ: Tự lực cánh sinh!

Đối với sư muội việc phải tự làm, trầy chút da cũng phải vì nàng lấy lại công đạo, đối với bọn họ chỉ cần bất tử hắn liền mặc kệ, vì sư muội sư phụ còn học được lấy việc công làm việc tư, lấy quyền áp người.

Đây mà gọi là dưỡng đồ đệ, rõ ràng là dưỡng tổ tông.

Sau lại, bọn họ nhìn thấy bên người Phong Tư Lạc xuất hiện một tiểu hài tử cùng sư phụ giống nhau như đúc, bọn họ bừng tỉnh đại ngộ: Nga, nguyên lai sư phụ đang dưỡng sư nương a.

Phong Tư Lạc: Ta không phải, ta không có, chúng ta trong sạch, đúng không sư phụ?

Vị sư phụ luôn luôn thanh lãnh vô tình không có trả lời, ngược lại chậm rãi đỏ mặt.

Phong Tư Lạc:???

Văn án 2

Từ lúc ma đao hóa thành hình người, ánh mắt người khác nhìn Phong Tư Lạc bắt đầu không bình thường.

Gặp phải nguy hiểm, Phong Tư Lạc đem ma đao ném văng ra chắn nguy hiểmKhi yêu cầu động thủ, Phong Tư Lạc nói với ma đao: Ngươi là Đao Đao đã thành thục, phải tự động thủVì thế ma đao bước chân ngắn nhỏ đi đánh người.

Người không rõ chân tướng: Ô ô ô, Đao Đao thật đáng thương, có nương không đáng tin cậy như vậy.

Tư Hằng tôn giả: Hồ nháo!

Người không rõ chân tướng: Thật tốt quá cha của đứa trẻ lên tiếng.

Tư Hằng tôn giả: Tư Lạc nàng trở về, nơi đó gió lớn.

Người không rõ chân tướng: Cha mẹ đều như vậy, Đao Đao quá thảm.

Đại sư huynh cùng nhị sư huynh: Trong lòng thoải mái.

Văn án 3

Những người gặp qua Phong Tư Lạc cùng Tư Hằng ở chung đều cảm thấy, Tư Hằng thật là yêu thảm Phong Tư Lạc, Phong Tư Lạc vẫn luôn không cho là đúng.

Thẳng đến ngày nọ, từ trên người nàng phiêu ra một hồn một phách của Tư Hằng, nàng mới bừng tỉnh, nguyên lai hắn thật là yêu thảm nàng.

Xem, ngay cả hồn của hắn đều lạc ở chỗ nàng.

Yêu sâu sắc ngọt văn xuyên thư sảng văn.

Một câu tóm tắt: Sư phụ bạch nguyệt quang của nguyên nữ chủ đem ta sủng lên trời.