Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 64: Trào Lưu Này Bắt Nguồn Từ Đâu ?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Kingofbattle

Chính bởi vì vậy, Phiền Khai lại được thế dũng mãnh quét ngang một đường, đã phá hủy mấy tòa kiến trúc.

"Chết đi! "

Cường giả Chân cảnh đã ra tay.

"Ha ha ha, Tà tu mà ngay cả Tà Vương cung cũng không dám xông vào thì còn gì là Tà tu, làm sao được thiên hạ nể phục, từ trước tới nay lão phu chỉ khâm phục dũng khí của Côn Vũ huynh!"

Phiền Khai cười to, lao thẳng về phía cường giả Chân cảnh.

Bành!

Chỉ trong chốc lát đã tự bạo, không cho đối phương cơ hội bắt mình.

Một đám Tà tu ở ngoài đều câm nín.

Trong đó có rất nhiều Tà tu tuổi già sức yếu, thọ nguyên cũng không còn nhiều, vào lúc này tâm trạng của bọn họ đều trở nên xúc động, giống như được trẻ ra, tràn đầy sức sống và nhiệt huyết.

Tà Vương tức giận điên người.

Hắn là vị Tà Vương duy nhất trong các đời Tà Vương, bị người khác vả mặt liên tục.

Kết quả, sau khi Phiền Khai liều mạng, lại có người xông vào Tà Vương cung.

Cửa cung và kiến trúc sụp đổ còn chưa được sửa chữa, thì lại có kẻ sắp hết thọ nguyên xông vào Tà Vương cung.

Ba tên Tà tu sắp hết thọ nguyên lướt vào Tà Vương cung.

"Chúng ta là Quỷ Sơn Tam Hữu, hôm nay cũng xông vào Tà Vương cung một lần, chết cũng không hối tiếc!"

"Ha ha, thế nhân đều nói uy nghiêm của Tà Vương cung không thể khıêυ khí©h, còn là Thánh địa Tà tu, hôm nay chúng ta Quỷ Sơn Tam Hữu tới đây lĩnh giáo!"

Một đám Tà tu đều rối rít trợn mắt há mồm.

"Lại chính là Quỷ Sơn Tam Hữu?"

"Tại sao bọn họ cũng xông vào Tà Vương cung, không muốn sống nữa sao?"

"Có một chuyện mà ngươi không biết, thọ nguyên của Quỷ Sơn Tam Hữu đã không còn nhiều, không có hy vọng đột phá nữa rồi!"

Một đám Tà tu bàn tán sôi nổi.

Trong đó, có rất nhiều Tà tu tuổi già sức yếu sắp bước một chân vào quan tài, mặt mũi đỏ lên, rất là kích động, một bộ dáng nhiệt huyết tuôn trào.

Những Tà tu xung quanh thì sợ hãi không thôi.



Những lão gia hỏa này đều điên rồi sao?

Không phải cũng muốn xông vào Tà Vương cung chứ?

Quỷ Sơn Tam Hữu, đều là võ giả Hợp cảnh tầng ba, tuy nhiên lại bị kẹt lại ở tầng ba rất lâu rồi, thọ nguyên cũng hao gần hết.

Ầm ầm!

Kiến trúc Tà Vương cung lại sụp đổ, bụi mù bốc lên cuồn cuộn.

Tà Vương cung liên tục gặp phải đả kích, uy nghiêm của Tà Vương cung đối với Tà tu đã trượt dốc không phanh, mọi người đã không còn kính sợ như trước.

Không ít người nhốn nháo theo sau Quỷ Sơn Tam Hữu để xem náo nhiệt.

"Quỷ Sơn Tam Hữu, các ngươi dám làm càn!"

Thủ vệ Tà Vương cung tức giận tới mức bốc khói.

Cả một đám sắp chết đều chạy tới đây khıêυ khí©h, đây là cảm thấy thủ vệ của Tà Vương cung đều là rác rưởi hay sao?

"Chết đi!"

Một tên thủ vệ Hợp cảnh tầng chín đã ra tay.

Ầm ầm!

Quỷ Sơn Tam Hữu liền tự bạo ...

Vị thủ vệ kia không kịp đề phòng, lập tức bị Quỷ Sơn Tam Hữu tự bạo chấn văng một vòng, hắn cũng choáng váng, vừa mới lên đã lập tức tự bạo?

Điên rồi !

Nửa tháng sau, thỉnh thoảng lại có Tà tu tới xông vào Tà Vương cung một lần.

Chuyện xông vào Tà Vương cung, bây giờ đã trở thành trào lưu trong giới Tà tu, giống như mình không xông vào Tà Vương cung một lần, thì sẽ cảm thấy xấu hổ với danh hiệu Tà tu vậy.

Ban đầu, chỉ có Tà tu gần chết mới dám xông vào, về sau, ngay cả Tà tu trẻ tuổi đầy nhiệt huyết cũng xông vào.

Sự uy nghiêm của Tà Vương cung, đã rơi xuống đáy cốc.

Tuy rằng, những người này xông vào Tà Vương cung, cũng không có ai còn sống.

Tất cả đều ôm lòng liều mạng tiến vào.

Nhưng không hiểu vì sao, bằng hữu của những người xông vào Tà Vương cung, đều cảm thấy rất vinh hạnh.

"Đó là ai ngươi biết không? Ta cho ngươi biết, xông vào Tà Vương cung lần thứ XX là sư huynh của ta, biết rồi chứ?"

Không biết bắt đầu từ bao giờ, trong giới Tà tu, ai cũng tự hào khi có bằng hữu xông vào Tà Vương cung, từ đó mới có vốn liếng để bốc phét.



Thậm chí còn có người, giật dây gài bằng hữu của mình đi xông vào Tà Vương cung.

Lại có một người, khiêng một thanh đại đao đi về phía Tà Vương cung.

Một đám Tà tu thi nhau vây quanh để xem trò vui.

"Ta gọi..."

"Chết cho ta!"

Còn chưa kịp xưng tên, từ sâu trong Tà Vương cung đã truyền tới tiếng gầm giận giữ.

Đột nhiên xuất hiện một cự thủ đỏ như máu chộp tới, tức thì bóp nát đối phương.

Cự thủ đỏ tươi này cũng không dừng lại, lao về đám người đang vây xem, đập vào một số Tà tu tuổi già sức yếu.

Phốc! Phốc!

Chỉ trong chớp mắt, đã có mười mấy người bị cự thủ đỏ tươi như máu này vỗ chết.

"Nhanh chạy thôi bà con ơi!"

Một đám Tà tu nhiều chuyện hoảng sợ đến vỡ mật, tháo chạy như vịt.

Tà Vương điên rồi sao?!

"Chết cho ta! Chết hết !"

Cự thủ màu đỏ ngòm liên tục vỗ chết Tà tu.

Tà Vương gần như đã hoá điên, một tên rồi lại một tên tới khıêυ khí©h uy nghiêm của mình.

Khiến cho bản thân Tà Vương thành trò cười lớn nhất từ trước tới nay.

Tức giận tới mức khiến cho hắn tự ra tay.

Vốn cho rằng, Tà Vương tự mình ra tay có thể chấn nhϊếp được Tà tu, thế nhưng kết quả thì hoàn toàn ngược lại.

vẫn có người không sợ chết lao vào Tà Vương cung.

"Không sợ kể lại cho các ngươi, người được Tà Vương bệ hạ đập chết chính là huynh đệ cùa ta."

"Cái gì, lại là huynh đệ của ngươi? Ngưỡng một đã lâu !"

Thời gian dần trôi qua, ở trong giới Tà tu, xông vào Tà Vương cung khiến cho Tà Vương tự mình xuất thủ mới là vinh quang lớn nhất, mới thật sự là dũng sĩ chân chính!

Cũng không biết, trào lưu này bắt nguồn từ đâu.
« Chương TrướcChương Tiếp »