Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

7/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Converter: ngocquynh520 Editor: Dung Cảnh Nam chính: Lý Ngọc Nữ chính: Diệp Mộ Liễu Ba năm trước bản thân hắn trúng mị độc. Vì cứu hắn, nàng cùng hắn giao hoan. Hắn nói chờ đến khi đề tên lên bảng và …
Xem Thêm

Chương 3: Có ai nói với ngươi là ngươi rất đẹp hay không!
“Nhưng mà ta cảm thấy đám người áo đen như được huấn luyện rất nghiêm chỉnh, không hề giống thổ phỉ. Không biết vì sao bọn họ lại tìm đến Lý công tử?”

“Chắc là vận khí của ta không tốt!”

Ánh mắt Lý Ngọc lóe lên, giống như không muốn nói nhiều về vấn đề này.

“Đúng rồi, ta còn chưa cảm ơn cứu mạng của cô nương. Không biết đại danh của cô nương là gì?”

“Ngươi, ngươi… làm sao ngươi biết ta là…”

Mặc dù Diệp Mộ Liễu cũng coi như một nửa nữ tử giang hồ, không có bộ dáng ưỡn ẹo làm vẻ của tiểu thư khuê các. Nhưng không may bị một nam tử xa lạ nhận ra thân phận của mình là con gái, hơn nữa nam tử này lại tuấn mỹ hào phóng, làm cho lòng nàng cảm thấy hết sức chán nản! Cái này là nói nàng không biết xấu hổ, còn không biết quy củ sao?

“Ta chỉ đoán mà thôi!”

Lý Ngọc mỉm cười, ánh mắt sáng như đuốc.

“Ta họ Diệp, tên gọi Mộ Liễu!”

Diệp Mộ Liễu bối rối đã khôi phục lại tinh thần, chỉ thấy nàng thản nhiên cười, rất tự nhiên nói chuyện với Lý Ngọc.

“Trên người Ngọc công tử có vết thương, phải nhanh chóng xử lý, sự việc gấp rút, mong công tử tha thứ cho Mộ Liễu mạo phạm!”

Nhìn thấy Lý Ngọc mỉm cười gật đầu, Diệp Mộ Liễu nhẹ nhàng xé vạt áo dính đầy máu nơi ngực của hắn, lại xé trên quần áo mình một miếng vải sạch sẽ, đến bên dòng suối gần đó vắt nước, nhẹ nhàng lau đi vết máu. Sau đó đắp kim sang dược mang theo bên người, băng bó xong xuôi. Lúc này mới cười nói:

“May mắn vết thương không quá sâu, nghỉ ngơi hai ngày là không có việc gì!”

“Cảm ơn…”

Con ngươi đen nháy như sóng nước mênh mông, khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang theo chút đỏ ửng làm say lòng người. Cổ họng Lý Ngọc bỗng nhiên căng ra, âm thanh khàn khàn mấy phần.

“Không cần thiết!”

Cặp mắt đen như mặc ngọc của hắn ẩn sâu như có hai ngọn lửa nhỏ, lấp lóe nhảy lên, lại giống như từng chấm nhỏ phát ra ánh sáng trong đêm hè hết sức chói mắt, làm cho người ta không thể nào dời mắt.

Diệp Mộ Liễu cúi đầu, trái tim nhảy bùm bùm không ngừng.

“Mộ Liễu, có ai nói với ngươi, ngươi rất xinh đẹp hay không?”

Năm ấy mười lăm tuổi, hắn đã được an bài khai nam. Nhiều năm như vậy, nữ tử bên cạnh hắn có vô số người. Nhưng chưa có một ai làm cho hắn động tâm như vậy.

Thêm Bình Luận