Đúng vậy, thời Phong triều này đã có lẩu, nhưng không gọi là "lẩu", mà được gọi là "cổ đổng canh".
Thời đó, việc chế biến thịt không được kỹ lưỡng, khó nấu chín, nên chủ yếu là rau củ. Nhưng vừa ngắm cảnh mưa vừa ăn lẩu, thêm vài ly rượu nhỏ cũng tạo nên một bầu không khí rất thú vị.
Tuy nhiên, Tang Hòa có phải là người sẽ để bản thân chịu thiệt không?
Tất nhiên là không.
Đợi các cung nữ dọn món và bày biện dụng cụ xong, nàng liền vung tay cho tất cả mọi người lui ra, rồi hào phóng lấy ra nước lẩu tự mang theo, thêm vào những món như thịt dê cuốn, cá viên, bò viên, cá đen phi lê, tôm càng xanh, bao tử bò, v.v...
Còn có thêm hai đĩa nước chấm đậm đà đầy đủ sắc hương vị.
"Hoàng thượng đừng khách sáo, ăn đi!" Tang Hòa hờ hững mời Lệnh Thái Huyền một tiếng, rồi tự mình gắp thịt, bắt đầu ăn. Thịt dê nóng hổi vừa nhúng qua nước chấm cay nồng, vị tê cay khiến nàng chỉ có thể thốt lên một chữ: Tuyệt!
Lệnh Thái Huyền cầm đôi đũa ngọc lên, ăn uống từ tốn, thỉnh thoảng nâng chén rượu uống một ngụm.
Lúc này trông hắn không giống bạo quân chút nào, mà tựa như một kiếm khách phong lưu phiêu bạt khắp thiên hạ.
Tang Hòa nhìn hắn, khóe môi khẽ cong lên nói: "Hoàng thượng, món này thế nào?"
Lệnh Thái Huyền dừng đôi đũa ngọc, vẻ mặt không cảm xúc đáp: "Cũng được."
Tang Hòa hơi bực bội, nhìn Lệnh Thái Huyền mà không nói nên lời.
Bạo quân này thật phức tạp, nói hắn thích thì không hẳn, lúc nào cũng tỏ ra thờ ơ, nhưng nếu nói hắn không thích thì việc gì hắn cũng không từ chối, điều này rất không hợp với tính cách hung bạo của hắn.
Xem ra, chỉ có một khả năng duy nhất.
Hắn biết rõ hiện tại không phải đối thủ của nàng nên đang tạm thời ẩn nhẫn chờ thời cơ!
Tang Hòa chậc lưỡi, cảm thán bạo quân này tứ chi phát triển, chỉ biết gϊếŧ người, nàng cứ ngỡ hắn là kẻ ít học, không ngờ lại biết dùng mưu tính kế.
Điều quan trọng nhất là ngoài việc gϊếŧ người thì hình như hắn chẳng có sở thích gì đặc biệt!
"Ăn", "uống", "chơi", "vui" – bốn thú hưởng thụ lớn mà hắn lại không hứng thú với ba cái đầu. Lẽ nào thứ hắn thực sự thích là tìm niềm vui?
Tang Hòa nghĩ đến lần đầu gặp hắn, lần đó tình sự mãnh liệt đến độ không dừng lại được, nàng chợt cảm thấy mình đã nắm bắt được manh mối, trong lòng nghiêm túc gật đầu. Xem ra việc tuyển tú nữ phải lập tức được đưa lên kế hoạch.
Chỉ cần bạo quân có trò vui thì có lẽ hắn sẽ không rảnh tay mà quấy rối diễn biến của kịch bản nữa chăng?