Tang Hòa liếc nhìn Lệnh Thái Huyền, nhẹ giọng đáp: “Ta không biết thân phận thật sự của ngươi, nhưng nếu ngươi phối hợp với ta thì ta có thể giúp ngươi điều tra rõ.”
Nghe vậy, ánh mắt Lệnh Thái Huyền không chút cảm xúc nhìn chằm chằm vào Tang Hòa.
Một lát sau, khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười tàn nhẫn: “Vậy xem ngươi có thể khiến ta phối hợp được bao lâu.”
Tang Hòa nhíu mày, có chút thất vọng, thở dài một hơi.
Nàng đã sớm nên biết, đối phó với một kẻ điên như thế này không phải chuyện dễ dàng.
Thôi, nếu dễ dàng như vậy thì ục quản lý thời không đã không phải mời nàng trở lại làm việc.
Tang Hòa nhìn qua chiếc bàn đầy đồ ăn thừa, khẽ vẫy tay, tất cả những thức ăn còn sót lại lập tức biến mất.
“Ăn no rồi, hãy sớm đi rửa mặt nghỉ ngơi. Sáng mai vương thượng còn phải lên triều.” Tang Hòa xuống khỏi trường kỷ, sau khi chuẩn bị xong thì lên giường, ngoan ngoãn lăn sang một bên để chừa lại chỗ cho Lệnh Thái Huyền.
Nàng làm hoàng hậu quả là không uổng phí, không chỉ giường mềm mại mà còn rộng rãi, đủ để hai người nằm mà vẫn còn thừa chỗ.
Tang Hòa kéo tấm chăn mỏng lên đắp, thở dài thoải mái, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Lệnh Thái Huyền bước đến bên giường, từ trên cao nhìn xuống Tang Hòa đang nằm ngủ ở bên trong, lại nhìn vị trí nàng để trống cho mình, thần sắc không vui không giận. Hắn lặng lẽ nằm xuống cạnh nàng, khép mắt lại.
Hắn vốn không quen có người nằm bên cạnh, cảm giác này quá lạ lẫm, nghĩ rằng sẽ không thể chợp mắt, nhưng khi ngửi thấy mùi hương thảo mộc nhè nhẹ tỏa ra từ người của nữ nhân bên cạnh, đôi mày cau chặt của hắn liền dần dãn ra, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
*
Tang Hòa mơ thấy cuộc sống dưỡng già sau khi nghỉ hưu khỏi cục quản lý thời không.
Với tư cách là nhân viên xuất sắc nhất của bộ phận nữ chính, phúc lợi nghỉ hưu của nàng rất tốt, có nhà, có xe và có cả tiền tiết kiệm.
Mỗi ngày nàng thoải mái nằm nghỉ, không lo lắng gì, trồng hoa, trồng cỏ. Thỉnh thoảng hẹn các đồng nghiệp trong cục đánh mạt chược, tìm một thế giới nhỏ để tắm nắng và đi du lịch. Cuộc sống thật sự không thể tuyệt vời hơn.
Nhưng đúng lúc nàng đang say mê với món chân gà nướng, bún ốc, thịt nướng và lẩu, thì cấp trên cũ của nàng, trưởng bộ phận nữ chính, gửi đến một văn bản mời nàng trở lại làm việc, yêu cầu nàng phải khẩn cấp quay lại, thậm chí còn gửi tới tám lần!
Tang Hòa vừa húp mì sợi mềm dai vừa thưởng thức một chút dưa cải chua, lạc, đậu phụ chiên giòn và củ cải muối, uống thêm vài ngụm nước lèo chua cay, cuộc sống thế này có cho thần tiên cũng không đổi, quay lại làm việc ư? Không đời nào.
Nhưng nàng không ngờ cấp trên đã tự mình đến tận nơi, gần như rơi nước mắt cầu xin nàng quay lại cục để nhận một nhiệm vụ khó khăn.