Chương 51

Từ giờ đến thời điểm dự sinh của Phùng Phi còn khoảng hai tháng nhưng cung đình đã dần trở nên nhộn nhịp.

Tết Trung thu đang đến gần. Khi Hoàng hậu nhắc đến việc này trong buổi thỉnh an, ánh mắt mọi người bỗng chốc sáng rực. Họ đã lâu không được gặp Thánh thượng, ai nấy đều nôn nóng, muốn chuẩn bị thể hiện mình thật tốt trong yến tiệc Trung thu.

Tại Văn Nhạc Uyển, Hoàng hậu cố ý phái người đến hỏi thăm tình hình sức khỏe của Nghi Mỹ nhân.

Có Thái y chẩn mạch hàng ngày, Thai Am Yểu không thể giả vờ được. Dù cảm thấy yến tiệc Trung thu không được yên ổn, nàng cũng chỉ có thể trả lời rằng thân thể mình đã ổn.

Sau khi người của cung Khôn Ninh rời đi, bầu không khí ở Văn Nhạc Uyển dần yên tĩnh. Thu Minh có chút băn khoăn, khó hiểu.

Thai Am Yểu nhìn khung cảnh ngoài qua cửa sổ, khẽ nhíu mày:

"Đi dò hỏi xem Phùng Phi có xuất hiện trong yến tiệc Trung thu không."

Thu Minh kinh ngạc, lập tức vâng lời lui xuống.

Tuy Cẩm đoán ra nàng lo lắng điều gì. Nàng ấy nhíu mày, do dự nói: "Phùng Phi nương nương lánh mặt trong cung lâu ngày. Hiện tại sắp đến ngày sinh nở, trong yến tiệc đông người phức tạp, Phùng Phi nương nương hẳn sẽ không làm bậy chứ?"

Nàng ấy nói một cách thận trọng. Tuy nhiên, giọng điệu vẫn ẩn chứa sự nghi ngờ.

Tim Thai Am Yểu đập rất nhanh, nàng mím môi:

"Ai biết được."

Vạn nhất, lỡ như Phùng Phi nương nương nghĩ sai thì sao?

Thai Am Yểu nhớ đến Lương Phi. Nàng ấy chưa có động tĩnh gì, mà yến tiệc Trung thu quả thực là một cơ hội. Dù sao đông người phức tạp, có thể lợi dụng cơ hội đó để ra tay. Thai Am Yểu đau đầu: "Hy vọng nàng ấy đừng làm chuyện ngu ngốc."

"Nàng ấy" trong miệng nàng chỉ Lương Phi.

Mọi người đều biết Lương Phi hận Phùng Phi. Thế nhưng, yến tiệc Trung thu có mời các đại thần trong triều. Một khi xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng đến thể diện của Hoàng thất, chắc chắn không thể xem nhẹ.

Đáng tiếc là mối quan hệ giữa nàng và Lương Phi không thể cắt đứt.

Thai Am Yểu lo lắng bất an. Chạng vạng, Ngự tiền truyền tin Cam Tuyền cung được thị tẩm, nàng cũng không để tâm.

Thỉnh an hôm sau, Triệu Tu dung đến không sớm không muộn, gần như đến Ngự hoa viên cùng lúc với Thai Am Yểu. Hai kiệu đối diện nhau, Triệu Tu dung thoáng liếc sang.

Nàng ta lười biếng tựa vào kiệu, giữa đôi mày mắt toát ra chút phong tình và vẻ quyến rũ. Trên búi tóc Triệu Tu dung cài một cây trâm ngọc bươm bướm ngậm châu, lộ vẻ quý phái và tự tại khó tả.

Thai Am Yểu lập tức bảo Thu Minh nhường đường, bản thân mình xuống kiệu hành lễ.

Nghi trượng chậm rãi đi về phía trước. Khi sắp đi qua nàng, Triệu Tu dung nhướng mắt, cười nhạt lên tiếng: "Nghi Mỹ nhân khỏe chưa?"

Thai Am Yểu cúi đầu, khép nép:

"Đa tạ nương nương quan tâm, tần thϊếp đã hồi phục rồi."

Hôm nay, nàng mặc cung trang gấm uyên ương màu xanh ngọc, màu sắc rất nhẹ nhàng, chỉ là dung mạo nàng quá nổi bật. Lông mày lá liễu, mắt hạnh môi đỏ, nàng cúi đầu, lộ ra phần cằm trắng nõn, gò má có phần tái nhợt nhưng mịn màng, phủ một lớp phấn mỏng, tạo nên vẻ quyến rũ tinh tế.

Một tay Triệu Tu dung đỡ trán, ánh mắt thoáng dừng trên mặt nàng. Nghe vậy, nàng ta lơ đãng cong môi: "Khỏe là tốt. Lương Phi nương nương vừa mới bình phục sau lần sinh non. Nếu ngươi cứ bệnh mãi, có lẽ Lương Phi nương nương phải lo lắng đau lòng nữa rồi."

Trái tim Thai Am Yểu hẫng một nhịp. Tại sao Triệu Tu dung đột nhiên nhắc đến chuyện Lương Phi sinh non?

Triệu Tu dung dường như chỉ thuận miệng nhắc đến. Không đợi Thai Am Yểu trả lời, nàng ta đã buông rèm hoa, cung nhân cũng khiêng kiệu rời đi.

Đợi nghi trượng khuất bóng, Thai Am Yểu mới được đỡ dậy. Thu Minh thấp giọng thắc mắc:

"Trước giờ Triệu Tu dung và Lương Phi nương nương nước sông không phạm nước giếng. Sao bỗng nhiên lại quan tâm đến Lương Phi nương nương?"

Thai Am Yểu không cho rằng đó là quan tâm. Song, nàng không có thời gian để ngẫm nghĩ, Thai Am Yểu lắc đầu: "Đến cung Khôn Ninh thỉnh an trước đã."

Bầu không khí thỉnh an hôm nay tương đối trầm lặng. Triệu Tu dung vốn được sủng ái, hôm qua nàng ta được thị tẩm, không một ai dám nói lời chua ngoa. Thai Am Yểu lần nữa cảm nhận được lợi ích của phân vị cao.

Nàng ngước mắt nhìn phía trên nhưng không rõ là đang nhìn ai.

Có lẽ vì nhớ đến lời của Triệu Tu dung nên thỉnh an xong, Thai Am Yểu hiếm khi chủ động đến gần Lương Phi. Lương Phi có chút ngạc nhiên nhưng rồi nhanh chóng vui mừng. Hai người không ngồi nghi trượng mà sóng vai đi bộ với nhau. Lương Phi còn lên tiếng nhắc nhở:

"Mấy ngày nữa là Trung thu, muội mới vào cung chưa lâu, đây còn là lần đầu tham dự yến tiệc cung đình. Nếu lúc đó muội căng thẳng thì cứ đến cung Tốc Hòa tìm ta, chúng ta đi chung với nhau."

Thai Am Yểu không nói gì.

Nàng chỉ muốn giữ khoảng cách với Lương Phi càng xa càng tốt, làm sao có thể đi tìm Lương Phi cùng dự tiệc Trung thu?

Thấy sắp đến Ngự hoa viên, Thai Am Yểu không vòng vo với Lương Phi nữa. Nàng hỏi nhỏ: "Quan hệ giữa nương nương và Triệu Tu dung có tốt không?"

Lương Phi khựng lại giây lát. Chốc lát sau, nàng ấy lắc đầu phủ nhận:

"Ta và Triệu Tu dung không thân thiết."

Thai Am Yểu thấy rõ mọi cử động của đối phương, ánh mắt nàng thoáng vẻ thất vọng. Có lẽ Lương Phi nói thật nhưng chắc chắn đã giấu nàng điều gì đó.

Sau đó, Lương Phi không nói gì thêm.

Thai Am Yểu buồn chán cụp mắt, tìm cớ cáo từ Lương Phi. Lương Phi im lặng nhìn theo bóng lưng nàng. Phù Tuyết nhìn nương nương, thở dài:

"Sao nương nương không nói với Nghi Mỹ nhân?"

Rõ ràng biết Nghi Mỹ nhân đến vì chuyện gì.

Lương Phi nhắm mắt, nhẹ giọng nói: "Muội muội vốn vô tội, cần gì liên lụy đến muội ấy."

Phù Tuyết muốn nói lại thôi, chỉ sợ Nghi Mỹ nhân không hiểu được tấm lòng của nương nương. Hơn nữa, với mối quan hệ giữa nương nương và Nghi Mỹ nhân thì một khi nương nương gặp chuyện, cho dù nương nương không muốn thì Nghi Mỹ nhân cũng đâu dễ dàng tránh khỏi liên can?