Năm Chiêu Hòa thứ 7, mùng 7 tháng 6.
Hiện tại là thời điểm nóng nhất trong năm, nhưng bầu không khí trong cung lại quạnh quẽ ngột ngạt. Ánh nắng ấm chiếu lên những viên gạch cùng với ngói xanh, ngói lưu ly phản chiếu những tia sáng li ti chiếu xuống cung nhân, tất cả tựa như toát lên một cảm giác lạnh lẽo.
Trước cung Tốc Hòa vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn khác biệt với sự nhộn nhịp như trẩy hội vài ngày trước. Mỗi khi đi ngang đây, toàn bộ cung nhân đều vô thức thả nhẹ bước chân, cúi đầu thật thấp, lo sợ sẽ phát ra tiếng động.
Sau khi qua khỏi cung Tốc Hòa, có cung nhân không kìm được quay đầu nhìn thoáng qua.
Vài đêm trước, một trận mưa lớn trút xuống đã giội rửa sạch sẽ phía trước cung Tốc Hòa, tựa như chưa có gì xảy ra. Nhưng khung cảnh thái bình giả tạo kia lại càng làm cho lòng người khϊếp đảm từng cơn.
Có người vội lôi cung nhân đó đi, thấp giọng mắng:
"Không muốn sống à! Nhìn loạn gì đó?"
Người bị mắng liền rụt cổ, cẩn thận dè dặt, vội bưng đồ rồi cùng người đi chung rời khỏi nơi này.
Phù Tuyết vừa ra khỏi cung Tốc Hòa liền nhìn thấy cảnh này, thầm mắng đám cẩu nô tài chỉ biết a dua nịnh hót. Nàng ấy khinh bỉ phun một ngụm nước bọt, quay đầu liếc nhìn bên trong điện lạnh tanh vắng vẻ, gương mặt hiện nét u sầu, tiểu cung nữ nhỏ phía sau khó hiểu hỏi:
"Tỷ nghĩ gì thế?"
Phù Tuyết đè xuống sự lo âu và bực dọc trong lòng, không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, lắc đầu: "Không có gì, hành động mau lẹ một chút, đến cổng cung đón người với ta."
Tiểu cung nữ Hồng Điều đáp lại một tiếng, vội vàng đi theo.
Phù Tuyết vững vàng đi về phía cổng cung nhưng trong lòng lại không hề bình tĩnh chút nào, nàng ấy nhớ tới vẻ mặt của nương nương lúc bước ra, giữa hai chân mày nhíu chặt.
Gần đây trong cung không yên bình, đầu tiên là nương nương của nàng ấy và Phùng phi lần lượt chẩn ra có thai, trong cung vui mừng chưa được bao lâu đã xảy ra chuyện. Chuyện lớn nhất là việc nương nương đẻ non mất đi Hoàng tự, điều này đã đủ khiến nương nương khổ sở không thôi, không ngờ thái y lại chẩn ra lần đẻ non này khiến nương nương lưu lại mầm bệnh, e rằng sau này sẽ khó khăn trong việc hoài thai.
Sống trong cung lâu, ai mà không biết đám người thái y viện đó đức hạnh thế nào?
Chưa bao giờ nói đủ ý đủ tứ.
Lần này dám nói như vậy, về cơ bản đã nói rõ rằng chuyện nương nương hoài thai lần nữa là chuyện không thể nào.
Sao nương nương không đau lòng được cơ chứ?
Trong lòng Phù Tuyết âm thầm tiếc hận và đau buồn thay nương nương, mà bây giờ nàng ấy không theo hầu nương nương là vì một nguyên nhân khác.
Hoàng thượng ân điển, nhà mẹ Hứa nương nương được phép tiến cung thăm hỏi.
Chuyến đi này của nàng ấy là đi thay nương nương đón phu nhân vào cung. Mặc dù nương nương đẻ non nhưng vẫn còn đó sự thương tiếc của Hoàng thượng, nàng ấy đích thân đi đón là vì sợ có người thất lễ với phu nhân.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt Phù Tuyết không khỏi dâng lên tia sầu lo.
Nương nương đẻ non đến nay đã hơn một tháng, tin tức đã sớm truyền ra ngoài cung. Dù rằng có ân điển của Hoàng thượng nhưng sau khi trải qua một loạt quy trình đã bị trì hoãn rất nhiều thời gian, Phù Tuyết nhớ lại tin tức trong phủ truyền đến hôm qua, nàng ấy lặng lẽ mím chặt môi.
Từ cung Tốc Hòa đến cửa cung phải đi qua một con đường dài màu đỏ, nhưng cho dù con đường dù dài đến đâu, vẫn có điểm kết thúc.
Loáng thoáng thấy được bóng người đang đợi trước cổng cung, Phù Tuyết yên lặng ngẩng đầu, vô thức bỏ qua phu nhân, nhìn về người đứng sau phu nhân.
Chỉ là, ngay khi ánh mắt vừa đáp trên người nữ tử, Phù Tuyết thoáng ngây người.
Phù Tuyết tự nhận mình từng gặp không ít mỹ nhân. Thân là người trong cung, gần như không một ai sở hữu nhan sắc tầm thường, nhất là nương nương của nàng ấy, cho dù tiến cung trước sau, đều được biết đến là một mỹ nhân kiều diễm tuyệt trần. Nàng ấy vốn tưởng rằng thế gian này sẽ không còn người nào có nhan sắc khiến nàng ấy thán phục.
Nhưng khi nhìn thấy người trước mặt, nàng ấy vẫn không khỏi thảng thốt.
------------------------------------
Hệ thống hậu cung trong truyện Nương Nương Ốm Yếu Bệnh Tật của tác giả Ốc Lí Đích Tinh Tinh:
1 - Hoàng hậu
2 - Nhất phẩm: Hoàng quý phi
3 - Chính nhất phẩm: Quý phi, Thục phi, Đức phi, Hiền phi (Quý phi đứng đầu)
4 - Tòng nhị phẩm: Phi
5 - Chính tam phẩm: Chiêu nghi, Chiêu dung
Tòng tam phẩm: Tu nghi, Tu dung
6 - Chính tứ phẩm: Tiệp dư
Tòng tứ phẩm: Quý tần
7 - Chính ngũ phẩm: Tần
Tòng ngũ phẩm: Mỹ nhân
8 - Chính lục phẩm: Tài nhân
Tòng lục phẩm: Bảo lâm
9 - Chính thất phẩm: Ngự nữ
Tòng thất phẩm: Quan nữ tử
Chú ý: Từ tước Tam phẩm trở lên là chủ vị một cung, được phép nuôi dưỡng Hoàng tự (Trừ phi có ân điển)