Hoa Mạn Mạn mím đôi môi đỏ mọng, đôi mắt sáng như hoa đào, lông mi khẽ run, như thể một giây sau sẽ khóc, nhu nhược đáng thương làm người thương tiếc.
“Nếu thật sự chỉ là việc nhỏ, hôm qua Vương gia cần gì phải cố ý bỏ rơi thϊếp thân?
Nói đến cùng, trong lòng Vương gia vẫn là để ý, chỉ cần Vương gia để ý, thϊếp thân đương nhiên cũng sẽ để ý.
Vương gia có biết ngày hôm qua sau khi trở lại vương phủ, thϊếp thân có bao nhiêu sợ hãi không?
Thϊếp thân thật sự rất sợ Vương gia dưới cơn giận dữ sẽ không cần thϊếp thân nữa.”
Nàng vừa nói, vừa không khỏi rơi nước mắt, khóc như hoa lê dính hạt mưa, nhìn thấy mà thương.
Lý Tịch không thể không thừa nhận, khỹ thuật diễn xuất của nữ nhân này thật sự rất lợi hại.
Nếu không phải hắn có năng lực đặc biệt, có thể nghe được tiếng lòng nàng, có lẽ hắn đã bị kỹ thuật diễn xuất của nàng dẫn xuống hố.
Khó trách tiểu tử Tống Đỉnh kia sẽ bị nàng câu dẫn đến mức từ bỏ một vị hôn thê đúng đắn.
Nữ nhân như vậy, trời sinh chính là khắc tinh của rất nhiều nam nhân.
Lý Tịch ngoắc ngón tay với nàng, ý bảo nàng lại đây.
Hoa Mạn Mạn do dự một lát, chậm rãi đi về phía hắn
Chờ nàng đi đến trước mặt mình, Lý Tịch kéo tay phải nàng, ôn nhu mà cười nói.
“Ngươi không cần lo lắng, ngươi đã gả cho bổn vương, đời này đều chỉ có thể là người của bổn vương, bổn vương không có khả năng không cần ngươi.”
Hoa Mạn Mạn như là bị cảm động, nước mắt chảy ra càng nhiều hơn.
Nàng nghẹn ngào nói: “Vương gia đối với thϊếp thân thật sự là quá tốt, thϊếp thân không có gì báo đáp, chỉ có thể tận tâm tận lực mà hầu hạ Vương gia.”
Nhưng mà lời nàng vừa mới nói xong, liền nhìn thấy Chiêu Vương từ trong ống tay áo nàng lấy ra một cái bình nhỏ.
Trong cái chai đó chính là dầu bạc hà.
Hoa Mạn Mạn: “……”
Hắn cười như không cười hỏi.
Nháy mắt vẻ mặt nàng cứng đờ, hít thở không thông.
Lý Tịch mở nắp bình ta, một mùi bạc hà lạnh lẽo xộc vào mũi.
“Tại sao ngươi lại mang theo dầu bạc hà?”
Hoa Mạn Mạn nỗ lực duy trì nhân vật được thiết lập, một bên lau nước nắt một bên giải thích nói.
“Hiện tại trời nóng, bên ngoài có rất nhiều muỗi, hơn nữa thể chất thϊếp thân rất thu hút muối, liền mang theo một lọ dầu bạc hà ở trên người, phòng trường hợp cần thiết”
Lý Tịch: “Hóa ra là vậy.”
Hắn nắm chặt tay Hoa Mạn Mạn, dùng sức kéo một cái, kéo cả người nàng vào trong lòng ngực.
Ngay sau đó, hắn liền ấn người đè xuống, tới gần khóe mắt nàng, nhẹ nhàng hít vào một hơi.
Hoa Mạn Mạn trăm triệu không ngờ đối phương đột nhiên sẽ ra tay như vậy, toàn bộ cá đều bị dọa choáng váng, cả người cứng đờ không biết làm sao.
Mọi người đứng xung quanh đều cúi đầu, làm bộ chính mình không nhìn thấy gì.
Lý Tịch cười như không cười hỏi.
“Khóe mắt ngươi có mùi bạc hà, chẳng lẽ sáng sớm tinh mơ khóe mắt ngươi đã bị muỗi cắn?”
Lúc này khoảng cách hai người thật sự là quá gần
Hoa Mạn Mạn gần như có thể nhìn rõ từng sợi mi của đối phương.
Không thể không thừa nhận, nam nhân này thật sự tất đẹp.
Cho dù là ở khoảng cách gần như vậy, ngũ quan hắn vẫn như cũ không có bất luận tỳ vết gì, hoàn mỹ đến mức khiến người ta đố kỵ.
Tim Hoa Mạn Mạn không khỏi đập nhanh hơn, lắp bắp mà đáp.
“Không, không phải, tối hôm qua thϊếp thân bị muỗi cắn, có chút ngứa, cho nên vào buổi sáng sau khi thϊếp thân rửa mặt, liền bôi một chút dầu bạc hà.”
Lý Tịch như là bị lý do nàng thuyết phục, thuận thế nói.
“Hóa ra chỗ ngươi có muỗi, thể chất ngươi lại thu hút muỗi, sợ là không ở tiếp nơi đó cũng không tốt, không bằng đêm nay ngươi liền dọn đến Sơn Hải Cư ở đi.”
Hoa Mạn Mạn há hốc mồm: “Hả?”
Lý Tịch nhướng mày: “Như thế nào? Ngươi không muốn?”
Hoa Mạn Mạn vội vàng phủ nhận: “Không có không có! Có thể ở cùng một chỗ với Vương gia, quả thật thϊếp thân tam sinh hữu hạnh, thϊếp thân vui mừng còn không kịp, sao có thể không muốn?!”
Lý Tịch vừa lòng mà cười: “Như thế rất tốt.”