- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Nuông Chiều
- Chương 74 (Chính văn hoàn)
Nuông Chiều
Chương 74 (Chính văn hoàn)
Hạ Du học thạc sĩ ở đại học S, là nơi chỉ cách Nam Thành hai mươi phút đi tàu cao tốc.
Hạ Văn Tử về công ty chi nhánh thành phố Tích "an dưỡng tuổi già", Hạ Tu Âm thì làm việc chăm chỉ ở trụ sở chính ở Nam Thành.
"Những thí sinh ký hợp đồng năm nay, anh muốn xem kỹ lưỡng một chút, nhìn xem hạt giống nào tốt." Hạ Văn Tử lời lẽ chính đáng nói.
Hạ Tu Âm cười như không cười liếc hắn.
Bởi vì còn đang học tập, Hạ Du cũng không ra nhiều sản phẩm, trình độ duy trì một năm một bộ điện ảnh.
Hai bộ phim trong số này đã giành được giải Gấu Vàng và giải Cành Cọ Vàng tại Liên hoan Phim quốc tế, Hạ Du thuận buồm xuôi gió đoạt được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
"Hạ Ngư" vừa lắng xuống không bao lâu, sóng to lần nữa quét tới.
【 Ngư Ngư cường quá, em đầu hàng! Tiểu tỷ tỷ —— em có thể! *Vỡ giọng* ——】
【Quá tuyệt quá tuyệt, giá trị nhan sắc và khí chất của Hạ Ngư thật sự không thể không phục, cũng từ đây mà tất cả tiểu thuyết thịnh thế mỹ nhan* mà tôi từng đọc đều có trên gương mặt này.jpg】
*Mỹ nhan thịnh thế: Là lời khen dành cho một người đẹp rạng ngời, mỹ nhan là nhan sắc đẹp, thịnh thế có nghĩa là tuổi trẻ hưng thịnh, nghĩa rộng là trong giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời
【Hôm nay tôi cũng muốn ca ngợi cá con nhà tôi thật xinh đẹp.】
【 A a a a a a a a a a a tôi đến để làm fanti* đây!!!!! 】
*Thực ra bản raw là 文盲式追星 (thất học thức truy tinh) có nghĩa là mấy fan hâm mộ dùng những từ ngữ nồng nàn nhưng thô tục để theo đuổi thần tượng. Sau một vòng suy xét thì thấy để ""fanti"" là ổn nhất, mặc dù nó cũng không ổn lắm 😣
【Tôi không cho phép có người không thấy qua tấm ảnh tiên nữ rơi lệ này!! *Hình ảnh x9, khen! Mau khen tôi đi!】
So với fans thải hồng thí*, người trong nghề đánh giá có chừng mực và đúng trọng tâm hơn nhiều.
*thải hồng thí: ngôn ngữ mạng TQ, dùng để nói fans ca ngợi những thứ tốt đẹp của thần tượng. Dịch thô là ""cái rắm cầu vồng"", ngụ ý dù idol có thả rắm thì nó cũng đẹp như cầu vồng.
""Không thể phủ nhận, Hạ Ngư là có linh khí, cũng là có vận khí. Năm hai mươi ra mắt, gặp kịch bản thích hợp như vậy, làm linh khí cô ấy phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn, quả thực như là được tạo ra để dành riêng cho cô ấy.""
""Tuy nhiên, khi quan sát kỹ, chúng ta sẽ thấy rằng các nhân vật cô ấy đóng đều có một điểm chung, đó là sự trong sáng và thuần khiết.""
""Đặc điểm này không phải do khám phá sâu nội tâm nhân vật, mà là đặc điểm xuyên suốt của Hạ Ngư trong diễn xuất, khó có thể che giấu, đó là tính chất đặc biệt chỉ có riêng ở cô ấy.""
""Điều này thật đáng sợ, bởi vì nó có nghĩa là ngay cả khi Hạ Ngư sắm vai chính là nhân vật cực kỳ xấu xa, ác độc hoặc là giỏi về tâm kế, bạn cũng sẽ bất giác tin tưởng vào cô ấy, sẽ chờ mong một cách không cần thiết rằng cô ấy sẽ mang đến hy vọng và ánh sáng. Như vậy rất có khả năng mất đi mị lực của nhân vật và người ta sẽ đi truy đuổi ấn tượng mà cô diễn viên Hạ Ngư để lại.""
""Đương nhiên, chuyện này cũng có thể tìm lối giải quyết, thuần trắng sạch sẽ tuyệt đối ẩn sâu bóng tối cực hạn điên cuồng, ngược lại sẽ làm nhân vật càng thêm tốt.""
""Nhìn trước mắt, diễn xuất Hạ Ngư gọn gàng, lưu loát, tỉ mỉ, trong mắt như có kịch Tây Tạng, có sức hút làm xúc động lòng người. Nhưng dừng lại ở đây, hoặc có những thành tựu cao hơn cũng còn chưa biết.""
Sự thuần khiết của Hạ Ngư không chỉ nằm ở hình ảnh nàng để lại trên màn ảnh, hay là mấy đoạn ngắn được tiết lộ trong cuộc phỏng vấn, mà còn là sự trống rỗng của nàng trên mạng.
Hạ Ngư chưa bao giờ tham gia qua chương trình tạp kĩ nào, cũng chưa bao giờ để lại lời nói nào trên các nền tảng mạng xã hội.
Nàng là tiểu công chúa trong tháp pha lê, mỹ lệ, thần bí, lại không ai có thể nhìn trộm màu sắc thật của nàng.
Nhưng thành tích của nàng thật sự đáng kinh ngạc, hấp dẫn bạn không thể không quan sát nàng, chú ý nàng, sau đó yêu nàng.
【Mỗi ngày đều gõ chén chờ cá con nhà tôi ra ngoài làm ăn, có thể chờ cả đời được không?】
Fans Hạ Ngư sẽ cùng fan điện ảnh từ từ lớn mạnh, làm người kinh ngạc chính là, số lượng fans ở đủ độ tuổi khổng lồ như vậy, nhưng chưa bao giờ gây náo loạn trên mạng.
Dưới sự dẫn dắt và điều khiển có chủ đích của những người vô danh, họ cẩn trọng thổi bài cho Hạ Ngư hằng ngày, cần cù chăm chỉ luyện tập, chế tác video, ảnh photoshop...... hình thành một hệ sinh thái hoàn toàn khác với những người hâm mộ khác.
"Hạ Tu Âm, cô có thể bảo vệ con bé bao lâu?" Tại lễ trao giải, Tần Chính không khỏi thấp giọng hỏi cô gái bên cạnh đang chăm chú nhìn về phía sân khấu.
Tình yêu không ổn định còn mạnh hơn nhiều so với tình cảm gia đình, nếu Hạ Tu Âm có một tình yêu khác, Hạ Du chắc chắn sẽ từ trên mây ngã xuống, tan xương nát thịt.
"Bảo vệ em ấy......" Hạ Tu Âm nhẹ giọng đáp.
"Đến già......"
"Đến......" Hạ Tu Âm liếc mắt nhìn bóng dáng xinh đẹp yên tĩnh phía trên khán đài, nữ hài đang tìm kiếm thân ảnh tỷ tỷ.
Trong lúc cô cuối cùng cũng đối diện với nữ hài, Hạ Du cong đôi mắt, một chút vui mừng cùng thỏa mãn, chứa đầy ngôi sao sáng, mềm mại, sạch sẽ.
Màn hình lớn đánh vào một lực mạnh, những người ở đây hô hấp ngưng trệ.
Cô cũng nở nụ cười, "Đến khi..... Tôi chết."
Một chữ cuối cùng lướt nhẹ rơi xuống, lại trầm đến Tần Chính cũng trụy tim.
Hạ Tu Âm nghiêng mặt nhìn ông, ôn thanh, "Tần đạo diễn, chúng ta rửa mắt chờ xem."
Tần Chính cứng họng.
Cùng Hạ Tu Âm tư giao nhiều năm như vậy, nhưng ông trước sau vẫn nhìn không thấu tình cảm giữa Hạ Du và cô.
Ông rất khó dùng hai chữ tình yêu để hình dung, cũng không muốn hình dung.
Lúc đầu, ông tưởng Hạ Tu Âm đã nhờ sự săn sóc trưởng thành, nuôi nấng nữ hài lớn lên, kín không kẽ hở, ôn nhu làm người hít thở không thông...... Làm Hạ Du không chỗ nào tránh được.
Nhưng sau đó, ông phát hiện, cũng không hẳn là như vậy.
Là Hạ Du cam nguyện cuộn tròn một góc trong trái tim Hạ Tu Âm, từ chối mọi sự can thiệp của mọi người, cẩn thận quan sát và xem xét bản thân, tự mình phát triển thành dáng vẻ Hạ Tu Âm thích.
Vĩnh viễn đơn thuần thiện lương, vĩnh viễn không rành thế sự, vĩnh viễn tốt đẹp đến làm lòng người xúc động.
Nàng phải làm cô gái của tỷ tỷ, được nuông chiều trong lòng bàn tay.
Một đứa trẻ chân chính vô tri sẽ không thể nào đóng được một bộ phim hay, Hạ Du không phải như vậy.
Nàng đã trải qua bóng tối tuyệt vọng nhất, những thứ bẩn thỉu và điên cuồng bị nàng ẩn giấu dưới đáy lòng, tham dục và mộng tưởng ngày càng lớn mạnh khiến nàng trở nên thuần khiết và trong sạch hơn.
"Vậy...... rửa mắt chờ xem." Tần Chính cười.
Trong lòng, ông tu chỉnh chính mình.
Cũng không phải tất cả tình cảm đều phải kéo dài đến mức phức tạp.
Có lẽ, Hạ Tu Âm và Hạ Du, chỉ là hai linh hồn đáng thương đơn giản ôm nhau.
===
Sau khi Hạ Du tốt nghiệp thạc sĩ, nàng tạm ngưng các hoạt động diễn xuất và quảng cáo, tập trung học diễn một năm.
Chuyện này đối với sự nghiệp đang được đà phất lên của diễn viên nữ mà nói, không thể nghi ngờ là lựa chọn làm người kinh ngạc.
Nhưng Hạ Du, nàng chưa từng có bất kỳ băn khoăn gì.
Trước mặt nàng được trải một con đường phẳng lặng, vĩnh viễn có hoa tươi và những tràng pháo tay làm bạn.
Có người vẫn luôn nắm tay nàng.
Sau khi quay lại, vở diễn đầu tiên Hạ Du là tác phẩm được đông đảo diễn viên mơ ước.
Đã bỏ trống một năm, có thể có được tài nguyên tốt như vậy thật sự khiến người khác phải tò mò.
Rốt cuộc Hạ Ngư có bối cảnh gì?
Rốt cuộc là ai bên cạnh nàng?
Trong lúc nhất thời xuất hiện rất nhiều phỏng đoán, hoặc là tò mò, hoặc là ác ý.
Tuy đã chi tiền thúc đẩy, nhưng trước sau vẫn xốc không nổi một chút gợn nước.
Chỉ có người trong phim trường biết, mỗi ngày có một cô gái đến thăm đoàn phim có quan hệ thân mật với Hạ Ngư, người kia ôn nhu hôn trán của Hạ Ngư, cùng mười ngón tay nàng đan vào nhau, là người sáng lập ngành giải trí đứng đầu Hạ thị.
Hạ Tu Âm nắm tay Hạ Ngư thẳng thắn nói: "Chúng tôi là người yêu."
Bọn họ ngay từ đầu đối với Hạ Ngư kính nhi viễn chi, nhưng qua thời gian lâu sau, lại khó tránh khỏi bị nàng hấp dẫn.
Hạ Ngư nhớ rõ tên mỗi người trong phim trường, cho dù chỉ là công nhân mắc dây thép tạm thời.
Nàng sẽ ôn nhu nói cảm ơn, khiêm tốn giao lưu thảo luận với các tiền bối, khi bị NG (cảnh quay bị lỗi) cũng chỉ nghiêm túc nghiền ngẫm kịch bản nhân vật lại lần nữa.
Hạ Ngư tính tình mềm đến giống một quả bóng nước trong suốt, tim có cứng đến mấy cũng phải tan chảy vì nàng, nên bọn họ khắc chế không được mà thân cận.
Mà khi nàng vào trong phim trường, quả bóng nước này vừa vặn nắn thành hình dạng khác.
Khó trách Hạ Tu Âm nguyện ý đem tài nguyên tốt như vậy cho nàng, nuông chiều nàng đến lợi hại như vậy.
Chỉ là Hạ Du không quan tâm đến việc người khác nghĩ thế nào về mình.
===
Nàng trông mong canh giữ bên bệ bếp, nhìn tỷ tỷ đun đường phèn trong nồi thành màu caramel, sau đó chần móng giò qua nước, cuối cùng cho cây quế vào và bùng lửa lên.
Móng giò hầm đường phèn là món chính, tuy nấu nướng rườm rà, nhưng thịt giòn, vị thơm ngon lưu mãi trong miệng.
Nấu hồi lâu, cuối cùng móng giò cũng ra nồi.
Hạ Tu Âm dùng đũa gắp một miếng thịt sáng bóng, màu đỏ tươi dường như đang chảy xuống.
"Tỷ tỷ......" Hạ Du nắm vạt áo Hạ Tu Âm.
Nàng nuốt nước miếng, hơi hơi hé miệng, cằm hơi nâng lên sát lại tỷ tỷ.
Bộ dáng tham ăn gấp không chờ nổi.
Hạ Tu Âm thong thả ung dung bỏ miếng móng giò vào trong miệng, nhìn Hạ Du khó hiểu nói, "A Du kêu tôi làm cái gì?"
Hạ Du khép miệng lại, ánh mắt lưu luyến ở đôi đũa trống không cùng đôi môi trơn bóng của tỷ tỷ.
Nàng giấu đầu lòi đuôi lắc đầu.
"Không...... Không có gì. Vãn Vãn nói em phải giữ dáng, chỉ có thể ăn những điểm tâm mà chuyên gia dinh dưỡng chuẩn bị."
Nàng khô khan lặp lại những lời này, cũng không biết là đang giải thích với Hạ Tu Âm hay là đang cảnh cáo chính mình.
Hạ Du đang trong giai đoạn đóng phim, đạo diễn yêu cầu rất hà khắc, cho rằng nàng phải gầy thêm một chút mới có thể xây dựng tốt phân cảnh suy nhược.
Hạ Du được Hạ Tu Âm dưỡng đến da thịt non mịn, vừa đáng yêu vừa mềm mại, nếu muốn phù hợp với hình tượng, yêu cầu phải mài giũa thêm.
Hạ Tu Âm giống như bừng tỉnh, tiếc hận nói, "Vậy tôi đành phải ăn một mình."
"Ừm......" Ánh mắt Hạ Du ươn ướt, thường liếc xem trong nồi.
Nàng đã lâu không ăn thịt đỏ.
Hạ Tu Âm lại ở trước mặt Hạ Du nếm hai miếng.
"Tỷ tỷ, có ngon không?" Nàng nhịn không được hỏi, đáng thương vô cùng.
"Cũng không tệ lắm." Hạ Tu Âm gật đầu.
Hạ Du ngơ ngác dày vò một hồi lâu.
Môi tỷ tỷ dính nước canh sáng bóng, hồng nhuận, mềm mại, cùng dĩa thức ăn thơm ngon trong tay, dù là món nào, nhìn qua đều rất là dụ người.
Miệng nàng nhấp nhấp.
Suy nghĩ miên man không có mục tiêu của Hạ Du bị phân tán, tỷ tỷ chợt tiến đến trước mặt nàng, nhìn môi nàng thèm nhỏ dãi thật lâu sau mới nói, "A Du không muốn nếm thử sao?"
"......Tôi đã làm rất lâu đó."
"Nhưng...... nhưng mà......" Nàng lắp bắp.
Eo nhỏ một tay có thể ôm hết bị Hạ Tu Âm kéo vào trong lòng.
Nụ hôn và hơi thở thơm tho phủ lên khóe miệng nữ hài, nhẹ nhàng ôn nhu, nảy sinh cảm giác ngưa ngứa và không có chừng mực.
Hạ Tu Âm hoãn thanh, hơi thở dừng trên da thịt Hạ Du, "Như vậy...... sẽ không có vấn đề gì nữa."
Hạ Du là thật sự bị đói lả, cho nên sau một hồi vô thố ngắn ngủi liền vội vã mυ"ŧ hôn, tham ăn nếm hương vị trong miệng tỷ tỷ.
"Ưʍ......"
Rất ngọt.
Tỷ tỷ nhất định bỏ rất nhiều đường phèn.
Ăn như thế nào cũng không đủ.
Một nụ hôn kết thúc, Hạ Du vẫn không chịu buông tỷ tỷ ra, ngậm khóe môi tỷ tỷ nhỏ giọng nói, "Sau này tỷ tỷ lại làm cho em ăn, được không?"
Hạ Tu Âm nuông chiều hôn nàng, "Được."
Bộ phim do Hạ Du đóng chính đã đoạt giải Cành cọ vàng tại Liên hoan phim quốc tế, bản thân nàng vinh dự nhận được hai giải Ảnh hậu, đồng thời đoạt được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan Phim quốc tế.
Sau khi về nước, Hạ Du nhận lời phỏng vấn.
Ảnh hậu Hạ Du 25 tuổi khi được hỏi đến ước muốn đầu tiên của mình là gì. Nàng chỉ mỉm cười, giọng nói có phần ôn nhu:
""Tôi muốn trở thành người tỏa sáng nhất. Bởi vì, tôi muốn chị ấy... Trong mắt chỉ có tôi.""
Nàng vẫn luôn nỗ lực trở nên ưu tú.
Để tỷ tỷ nhìn cũng đủ choáng ngợp.
Nàng ở trước mặt những người bình thường, thổ lộ nói.
"Trên màn ảnh cũng được, trong sinh hoạt cũng được......"
"Tôi thích...... được chị ấy quan sát."
Thích được để ý.
Bị tình yêu như vậy bao phủ cũng không sao.
Các nàng có thể cùng trầm luân.
Trên xe về nhà Hạ Du nhận được điện thoại của Hạ Tu Âm.
Trần Vãn Vãn từ kính chiếu hậu trộm nhìn nàng.
"A Du, xong rồi sao?"
"Ừm...... Vừa mới kết thúc." Hạ Du nhẹ giọng, "Tỷ tỷ đang ở đâu vậy?"
"Tôi đang ở......" Cách mặt đất 233 mét, gió tới rất nhanh, suýt nữa muốn thổi tan giọng nói cô.
Hạ Tu Âm mặc một bộ phi hành đặc biệt, ba sợi dây thép có thể chịu được lực kéo 3000 kg gắn trên người cô.
Ngữ điệu cô gần như đang trấn an.
"A Du, tôi ở tháp Macao."
Cô ngước mặt lên, cảm nhận được luồng khí lạnh.
Là cùng một loại không khí mà mẹ thở hồi đó sao?
"Tỷ tỷ ——" Hạ Du bất an lên tiếng.
"A Du, đừng lo lắng. Bọn họ kiểm tra rất nhiều lần rồi, vô cùng...... an toàn."
"Tỷ tỷ......"
"A Du, em đoán xem, tôi yêu em bao nhiêu?"
Tay Hạ Du ấn ở l*иg ngực, nơi đó sợ hãi cấp tốc nảy lên, lại bở vì lời tỏ tình ngọt ngào mà chảy ra vài phần ấm áp.
"Ngoan ngoãn ở thành phố Tích, chờ tôi.""
""Tôi sẽ mang đến...... một đóa hoa hồng mới nhất...... đưa cho A Du."
Cuộc trò chuyện kết thúc.
Hạ Tu Âm từ trên cao rơi xuống.
Nàng nghe thấy tiếng gió.
Thế giới đang ầm ầm đổ sập, tan nát......
Bầu trời rơi xuống từng chút một.
Thời gian bắt đầu biến dạng, đυ.c khoét những lỗ hổng.
Cơn ác mộng trong ký ức sâu thẳm, bị gió cắt nhỏ thành mảnh vụn, một chút hóa thành bột mịn, mơn trớn mu bàn tay cô, xoa gương mặt cô, bốn phía tiêu trừ.
Những ngày xưa ấy bị máu thấm ướt, giãy giụa leo lên mắt cá chân cô, dòng khí lạnh lẽo muốn kéo cô về vực sâu một lần nữa.
Muốn lấy chất dinh dưỡng cô, muốn chiếm cứ cô, muốn nuốt sống cô.
Màng nhĩ Hạ Tu Âm bị tiếng khóc thét chói tai xông vào.
Trái tim cô bị xé rách điên cuồng.
Mạch máu va chạm, bị thị uy, áp chế.
Cô khép mắt lại.
Nghĩ đến sáng sớm, nữ hài hôn lên môi mình.
"Tỷ tỷ, hoa nở rồi."
Ánh nắng trong suốt mỏng manh lọt qua cửa sổ sát đất, nhẹ nhàng chiếu vào phòng, để lại bóng hoa hồng.
Nữ hài nâng cổ tay mảnh khảnh lên, đầu ngón tay từ gương mặt Hạ Tu Âm chuyển xuống khe hở ngón tay.
Lông mi nàng chớp chớp, ngón tay luồng vào tay cô.
Nắm chặt.
"Tỷ tỷ, em bắt được tỷ rồi."
Ánh mắt ẩm ướt nóng bỏng không tự chủ được đuổi theo Hạ Tu Âm.
Hạ Tu Âm thả lỏng cơ thể.
Thế giới tan hoang trước mắt đang xây dựng lại.
Gió đến rất chậm, nó đang sửa sang lại bầu trời.
Cô vứt bỏ tất cả mọi thứ trong quá khứ, nghênh đón một cuộc sống mới.
Cô đem cuộc sống mới này, dành tặng cho cô gái của mình.
~Chính văn hoàn~
===
Editor lảm nhảm: Vậy là đã hoàn chính văn, olalala 🎉
Thật sự đây là kết thúc mĩ mãn nhất rồi. Vết đen lớn nhất trong lòng Hạ Tu Âm chính là mẹ cô, hiện tại có thể hoàn toàn trút bỏ xuống, và giờ chỉ cần toàn tâm toàn ý giao trái tim cho Hạ Du - người cô yêu nhất!
Vẫn còn 10 chương ngoại truyện nữa. Nhưng mình sẽ không đăng chúng trên truyenhdt.com mà chỉ đăng trên bhtt.vn
Nếu vẫn còn muốn tiếp tục thưởng thức cẩu lương thì đến bên đó xem nhá~~~
Yêu 🙆
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Nuông Chiều
- Chương 74 (Chính văn hoàn)