Sắc mặt Hòa Vi cứng đờ.
Lúc này cô mới phản ứng lại.
Yến Hoài không gọi Yến Như Cảnh tới, mà lại gọi hậu thuẫn của Mộc Sanh tới?
Người nọ đã nhanh chóng đi tới đây, khí thế hung hăng, hận không thể giây tiếp theo liền nắm cổ Hòa Vi giơ lên giữa không trung: "Cô, tiện nhân này, tuổi không lớn, nhưng thật ra xuống tay cũng đủ tàn nhẫn ——”
Phía đối diện, Yến Hoài đã một lúc lâu không phát ra tiếng, “Cùm cụp” Hòa Vi nghe thấy tiếng bật lửa.
Giọng nói trầm thấp, nghe không ra vui hay giận, “Có thể nói chuyện không?”
Hòa Vi nhớ lại người đàn ông này.
Cụ thể thì cô cũng không quá rõ ràng, chỉ nhớ mang máng đây là một tên nhà giàu mới nổi.
Mấy tháng qua, giá trị của Mộc Sanh đã lên đến mấy trăm vạn, nhờ có người bạn trai nhà giàu này, nước lên thì thuyền lên, bằng không cô ta nào có khả năng nhận được vai diễn trong bộ phim của Trình Diễm.
Hòa Vi bị anh ta hét to tới mức màng nhĩ co rụt lại, cô nhíu mày, không nhịn được giơ tay che che lỗ tai.
Lúc này, người đàn ông cũng bình tĩnh lại.
Anh ta cho rằng Yến Hoài chỉ là nghe không được những lời nói thô tục, thở mạnh một hơi sau đó lung tung chỉnh lại cổ áo, khi mở miệng cuối cùng giọng nói cũng hạ xuống chút: “Xin lỗi Yến tổng, tôi thật sự quá tức giận, cho nên không khống chế được cảm xúc… Ai, anh là chưa thấy được vết thương trên mặt bạn gái tôi…”
Người đàn ông duỗi tay vừa chỉ lên mặt mình vừa khoa tay múa chân, “Sắp sưng đến hai centimet, cô ấy dựa vào gương mặt để kiếm cơm, anh cũng biết khuôn mặt đối với cô ấy có bao nhiêu quan trọng!”
Anh ta càng nói, lửa giận lại càng không chịu khống chế mà bốc lên thoát ra ngoài, anh ta hung tợn trừng mắt nhìn Hòa Vi, “Yến tổng, anh đừng bị cô ta lừa, đừng nhìn cô ta trông có vẻ yếu đuối, trên thực tế…”
Cùng ăn rau chân vịt thủy thủ đều mạnh mẽ giống nhau.
Còn chưa nói xong, Yến Hoài liền thấp giọng ngắt lời anh ta, “Vậy bây giờ anh muốn làm gì?”
Hòa Vi giương mắt nhìn anh, trong nháy mắt trái tim như rơi xuống hầm băng.
Tuy rằng mấy giờ trước Phùng Ninh còn đang nói Yến Hoài có niềm vui mới, nhưng Hòa Vi cũng không nghĩ tới anh cứ như vậy mà đem cô đẩy ra.
“Bắt cô ta xin lỗi Sanh Sanh, lại để cho Sanh Sanh đánh hai bạt tai xả giận!”
Vị thiếu gia này ngày thường được nuông chiều, muốn gì được nấy, nhớ tới những lời vừa nói, hơn nữa hôm nay là Yến Hoài gọi anh ta lại đây, hai nhà hợp tác lợi ích không ít, cũng coi như có chút giao tình, anh ta cho rằng hôm nay Yến Hoài thuận tay giúp anh ta xử lý người phụ nữ xấu xa này.
Rốt cuộc vừa rồi ở trong điện thoại, Yến Hoài đến nửa chữ cũng không nói giúp người phụ nữ này, nếu không anh ta cũng không có khả năng làm quá như vậy.
Người đàn ông nhớ tới gương mặt sưng như đầu heo của bạn gái mình, vừa phẫn nộ lại đau lòng, bỏ thêm một câu: “Không được, hai bạt tai không đủ, phải đánh tới khi nào Sanh Sanh vui vẻ mới thôi!”
Tên nhà giàu mới nổi sợ là muốn mạng của cô.
Bắt cô ăn nhiều bạt tai như vậy, còn không bằng trực tiếp trọng sinh cho thống khoái.
Lúc này Hòa Vi ngược lại rất trấn định, giương mắt nhìn người đàn ông đối diện.
Cằm Yến Hoài khẽ nâng, “Nói xong?”
“Uhh… Không sai biệt lắm.”
Khóe miệng Yến Hoài hạ xuống, tay trái nhẹ nâng lấy điếu thuốc đang hút được một nửa trong miệng xuống, sau đó hai ngón tay vân vê cho tàn thuốc rơi xuống dưới, giây tiếp theo, Hòa Vi thấy nửa điếu thuốc kia bị anh vừa chuẩn xác vừa tàn nhẫn ấn ở trên bàn tay phải đang chống lên bàn của tên nhà giàu mới nổi.
Tiếng la như gϊếŧ heo của anh ta lập tức vang lên ——
“A… Yến, Yến tổng, anh anh anh…”
"Dạy anh cách nói chuyện.”
Sắc mặt Hòa Vi trắng nhợt, kinh sợ tới mức nói không nên lời.
Tên nhà giàu mới nổi sợ Yến Hoài lại tiến đến, nhảy ra xa cách tầm nửa mét, bàn tay bị bỏng đau đớn, tay phải không khống chế được mà vẫn luôn run lên, ngay cả giọng nói đều bắt đầu run: “Anh anh anh…”
Yến Hoài ném điếu thuốc kia vào gạt tàn, “Mộc Sanh đã diễn hơn hai năm lõa thể.”
Sắc mặt người đàn ông biến đổi, “Yến tổng, Mộc Sanh chính là nghệ sĩ công ty anh…”
Nào có ông chủ lại hắt hủi nhân viên của mình?
Đuôi lông mày Yến Hoài nhẹ nâng, sắc mặt lạnh nhạt: “Hòa Vi là người phụ nữ của tôi.”
Hòa Vi: “…”
Cô không phải nha!
Tên nhà giàu mới nổi cũng bị kinh ngạc không nhỏ, cằm như muốn rơi xuống, không đợi anh ta mở miệng, Yến Hoài lại tiếp tục nói: “Tôi nghe nói mấy năm trước anh chơi đến vui vẻ, chạm qua ma túy, còn làm cho 3 cô gái ngã sảy thai.”
Giờ khắc này anh ta đã không còn cảm giác được nỗi đau ở trên tay.
“Hai tội này, anh muốn dùng cái nào?”
“Yến, Yến tổng, tôi biết sai rồi, tôi không nên đối với Hòa tiểu thư…”
“Xin lỗi tôi làm gì?”