Chương 55

Thời điểm trợ lý lấy số đo, cô thấy đợi rất nhàm chán, nên đã nhắn một tin nhắn cho đối tượng trên mạng của mình: 【 Ăn cơm chưa?】

Khi tin nhắn gửi đi là 11 giờ bốn mươi lăm phút.

12 giờ 10 phút Hòa Vi mang theo hợp đồng ra khỏi cửa, liền nhận được câu trả lời từ người nọ: 【 Vừa mới họp xong, giờ sẽ ăn. 】

Hòa Vi nhìn độ hảo cảm ở mặt sau của Y, 79.

Mấy ngày nay sáng trưa chiều tối cô đều hỏi han ân cần, mà độ hảo cảm mới chỉ tăng một điểm.

Hòa Vi thở dài, có chút chán nản.

Vì là đối tượng quen qua mạng, nên những biện pháp tăng độ hảo cảm của Yến Thần như làm mì trường thọ, hay kéo cổ áo trễ xuống đều không có tác dụng.

Hòa Vi suy tư vài giây, thoáng nhìn trên đường có mấy người phụ nữ mặc đồ trông rất gợi cảm quyến rũ, trong đầu cô liền lóe lên, thuận tay lên trên mạng tìm một tấm ảnh mỹ nữ lộ nửa ngực bị che mặt gửi qua.

Một phút đồng hồ qua đi, bên kia không động tĩnh.

Hai phút qua đi, Hòa Vi đã lên xe taxi, WeChat vẫn yên tĩnh như vậy.

……

Năm phút đồng hồ qua đi, rốt cuộc, cũng có tin nhắn trả lời.

Y: 【? 】

Hòa Vi: 【 Đẹp không? 】

Tạm dừng vài giây, cô nghĩ đến trước kia khi quen Yến Thần, mỗi lần nói chuyện phiếm anh ta đều muốn cô gọi những từ ngữ thân mật, đầu ngón tay cô vừa run rẩy vừa gõ thêm hai chữ.

Vì thế tin nhắn liền biến thành như vậy——

Đẹp không?

Chồng Yêu.

Hòa Vi cảm thấy mình rất lợi hại, vì tăng độ hảo cảm mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Cô cảm thấy dù là nhiều hay ít độ hảo cảm cũng sẽ tăng, rốt cuộc mấy ngày nay cùng đối tượng qua mạng này nói chuyện cũng được tính là vui vẻ.

Kết quả đợi vài phút, bên kia lại không có động tĩnh.

Thẳng đến khi xe taxi dừng tại trước cổng tiểu khu,thời điểm Hòa Vi sắp bỏ cuộc, người nọ đã nhắn tin trả lời——

【 Ngoan, gọi lại một lần. 】

Mấy ngày qua, Hòa Vi ít nhiều cũng thăm dò được tính tình của người bạn trai qua mạng này.

Hình như anh ta là người rất bận rộn, ngày thường ít nói, đối với việc cô mỗi ngày sớm tối quan tâm cơ bản đều trả lời mấy chữ đơn giản.

Không phải “Ừ thì chính là “Đang họp”.

Lần này là ngoại lệ.

Vốn dĩ Hòa Vi cho rằng anh nếu có đáp lại, cũng sẽ là một chữ “Ừ” đơn giản.

Cho nên khi cô nhìn đến dòng chữ này, thiếu chút nữa té ngã ở trên mặt đất.

Đối diện tiểu khu là tiệm trái cây đang hô khẩu hiệu tuyên truyền, Hòa Vi nghe được có chút tâm phiền ý loạn, giơ tay sờ sờ lỗ tai, lại cẩn thận đem những từ này nhìn lại một lần.

Cô do dự vài giây, cuối cùng vẫn là đem hai chữ này gõ ra, lại một lần nữa gửi qua.

Hòa Vi tuy rằng có chút không thích ứng, nhưng kỳ thật cũng không có quá nhiều cảm xúc thẹn thùng hay ngượng ngùng cho lắm.

Rốt cuộc thì vẫn là người đàn ông xa lạ, là người hay quỷ đều không rõ.

Thoát khỏi WeChat, hai người liền không còn bất kỳ quan hệ gì.

Đây là sự khác nhau khi yêu đương với Yến Thần.

Đỡ tốn công sức, cô muốn nói gì làm cái gì đều không phải kiềm chế.

Sau khi đem hai chữ này gửi qua, thời điểm Hòa Vi tiến vào tiểu khu, cứ cách vài giây cô lại xem di động một lần.

Độ hảo cảm phía sau nickname không biến hóa một chút nào.

Không biến hóa, cô chẳng phải đã làm việc vô ích sao?

Nửa chỗ tốt Hòa Vi cũng không chiếm được, lúc này mới cảm thấy chính mình bị chiếm tiện nghi.

Cuối cùng khi tin nhắn gửi đi chưa vượt quá hai phút, Hòa Vi vừa muốn rút về, đầu kia đã trả lời——

【 Giọng nói. 】

Hòa Vi: “…”

Người này được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Hòa Vi gõ chữ thôi đã cảm thấy ái muội rồi, càng miễn bàn đến việc nói bằng miệng.

Cô sống hai mươi mấy năm, lại trọng sinh nhiều như vậy, nhưng mà từ trước tới nay hai chữ này chưa bao giờ phát ra từ miệng của cô.

Hòa Vi nhíu mày, không trả lời ngay, thời điểm tiến vào thang máy cô mới nhớ tới mình còn có hệ thống, như là gặp được cứu tinh cô bật thốt lên hỏi: “Điềm Điềm, tôi có nên gọi hay không?”

Hệ thống: “Tôi, tôi không biết nha…”

Hòa Vi: “…”

Quả nhiên hệ thống không làm thất vọng cái tên mà cô đặt cho.

Hệ thống: “Ký chủ, nếu không cô gọi một chút thử xem đi… Rốt cuộc chỉ còn lại một điểm, nói không chừng lần này có tác dụng, vậy về sau cô có thể hoàn toàn thoát khỏi tra nam chủ…”

Về lý là thế này, Hòa Vi cũng hiểu, nhưng mà cô vẫn có chút rối rắm.

Đương nhiên rối rắm, rốt cuộc loại chữ này gõ trên màn hình cùng nói ra bằng miệng hoàn toàn không giống nhau.

Hòa Vi giương mắt nhìn số tầng, khi cúi đầu, màn hình điện thoại lại sáng lên.

Y: 【 Không muốn gọi? 】

Hòa Vi: “…”

Cô nhìn chằm chằm độ hảo cảm phía sau, e sợ cho con số “78” kia cũng sẽ giảm nhanh giống như độ hảo cảm của Yến Thần.