- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
- Chương 46
Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
Chương 46
Hòa Vi nghe theo, “Tìm được người mua sao?”
“Còn chưa có,” Trình Nặc trấn an nói: “Yên tâm đi, khẳng định có thể bán ra ngoài.”
Hòa Vi đương nhiên yên tâm.
Trưa hôm đó, cô liền bớt thời gian mang chiếc đĩa kia đưa cho Trình Nặc.
Thời điểm về đến nhà, còn chưa đến hai giờ, cô nhận được một cuộc điện thoại, đến từ Trình Diễm.
Vừa mới nghe máy, đối phương liền vào thẳng chủ đề nói: “Vi Vi, buổi tối có hẹn không?”
Hòa Vi thành thật đáp: “Không có ạ.”
“Vậy cùng anh tham gia tiệc tối đi, coi như là chúng ta thay đoàn phim tuyên truyền một chút, vừa rồi anh vừa nhìn lịch diễn buổi tối, chỉ có Tô Mộc và em là không có lịch, cho nên anh tính dẫn cả hai người đi.”
Hòa Vi: “Yêu cầu mang giày cao gót sao?”
Trình Diễm nhớ chân cô vẫn bị thương chưa khỏi, dừng vài giây mới nói: “Chân ổn chưa?”
“Không vấn đề gì.”
“Tốt nhất vẫn nên mang vào đi.”
Nữ chính bận diễn cô đành phải đi, hoặc nhiều hoặc ít cũng coi như đại biểu cho mặt mũi đoàn phim bọn họ, vóc dáng Hòa Vi lại không cao, nếu không mang giày cao gót nói không chừng sẽ bị người khác dễ như trở bàn tay đoạt mất nổi bật.
Hòa Vi đồng ý.
Sau khi ngắt điện thoại, cô đem ngăn tủ mở ra, lấy ra bộ lễ phục màu xanh biển ở trong cùng, làn váy màu xanh biển, phía dưới chân váy có ánh bạc lấp lánh.
Từ xa nhìn lại, như là bầu trời đêm, lại như là bầu trời đêm trên biển rộng.
Xinh đẹp mà kín đáo.
Đây là trang phục của nguyên gốc nữ chủ.
Nguyên nữ chủ không có ưu điểm gì khác, chỉ có một ánh mắt rất tốt.
Hòa Vi lại lấy ra một đôi giày cao gót màu bạc, trước tiên đổi quần áo và giày, sau đó trang điểm, cuối cùng mới đem tóc thả ra, mấy sợi tóc rơi trên đôi vai nhỏ nhắn khiến cô đặc biệt xinh đẹp.
Trước khi ra khỏi nhà cô đứng soi gương.
Thực tốt, phi thường xinh đẹp.
Nếu may mắn, đêm nay có thể khiến cho nhà đầu tư nào đó hoặc nhà làm phim chú ý, nói không chừng còn có thể nhận được một vai diễn.
Cô không có người chống lưng, cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Hòa Vi vuốt vuốt tóc, đối với gương cười một cái, sau đó chớp mắt, quả nhiên vừa ngây thơ lại phong tình vạn chủng.
Thiếu nữ cười một cái, lay động cả tâm hồn.
Lúc này cô mới cảm thấy mỹ mãn mà ra khỏi nhà.
Hòa Vi đến hơi sớm, so với mấy người Trình Diễm thì tới trước mười lăm phút.
Cô không có thư mời, cho nên tìm một quán cà phê ngồi đợi, không lâu sau, Trình Diễm gọi điện thoại gọi cô qua.
Hòa Vi đi giày cao gót không được tính là quá quen, nhưng mà cũng không đến mức té ngã, mắt cá chân cô còn có chút không thoải mái, nên khi bước cô không dám bước nhanh, mất 5 phút đồng hồ mới đến được sảnh khách sạn.
Thời điểm cô đẩy cửa đi vào, đôi mắt Trình Diễm cùng Tô Mộc đồng thời sáng lên.
Trình Diễm đối với cô khá quen thuộc, nói chuyện cũng không bận tâm nhiều, nên khen liền khen: “Vi Vi, đêm nay em có thể sẽ là tiêu điểm của toàn bữa tiệc.”
Đôi mắt Hòa Vi cong lên, cười nói cảm ơn.
Ba người nhanh chóng cùng đi vào.
Bữa tiệc tối nay không tính là quá lớn, Trình Diễm dẫn theo hai người bọn họ vừa bước vào liền thấy mấy nhà đầu tư cùng nhà làm phim, đúng lúc đó anh có điện thoại, anh cầm di động sang một bên nghe.
Hòa Vi không quen biết được mấy người, cô lại đang mang giày cao gót, cũng không nghĩ đi lại khắp nơi, liền cầm ly nước trái cây đứng ở một bên, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Cách đó không xa, Trình Diễm ngắt điện thoại, vừa muốn nhấc chân hướng bên này đi tới, thoáng nhìn thấy người đàn ông đang đứng cách đó mấy mét, anh dừng lại, quay đầu nâng chén rượu đi qua, cùng người nọ chạm ly, “Uy, Yến tổng mà cũng tới loại địa phương này à?”
Yến Hoài liếc nhìn anh một cái, sau đó tầm mắt liền dời đi, dừng ở trên người Hòa Vi.
“Xinh đẹp không?”
Yến Hoài “Ừ” một tiếng.
Đương nhiên xinh đẹp.
Chính là—— anh hạ mắt, đi giày cao gót.
Yến Hoài nhíu mi, “Chân khỏi rồi?”
Trình Diễm “À” một tiếng, “Tôi bảo cô ấy mang…”
Anh cũng theo đó mà nhìn thoáng qua, chú ý tới giày cao gót của Hòa Vi là đế bạc có chút gợn nước màu lam, nháy mắt anh liền nhớ tới Trình Nặc có nhắc đến một việc, “Đúng rồi A Hoài, cha cậu không phải thích thu thập đồ cổ sao?”
Trình Diễm vừa nói vừa lấy di động ra, mở tin nhắn Trình Nặc gửi ảnh cho anh, “Ông ấy hẳn là cũng thích loại này đi?”
Trên ảnh chụp, là chiếc đĩa sứ Thanh Hoa mấy ngày hôm trước mới bị Hòa Vi ôm đi đang thình lình trước mắt.
Yến Hoài: “…”
Hai tiếng trước Trình Nặc vừa mới gửi ảnh qua đây, bởi vì chiếc đĩa đó có hoa văn tinh tế xinh đẹp, cực kỳ giống hoa văn trên sườn xám của nữ chính trong một bộ phim thời dân quốc mà Trình Diễm làm đạo diễn vào năm ngoái, cho nên anh ấn tượng rất sâu sắc.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
- Chương 46