Chương 36

Hòa Vi giương mắt nhìn anh, mắt cô xinh đẹp, lông mi cong vυ"t, khi mắt rũ xuống liền xuất hiện một bóng râm.

Yến Hoài nhìn cô, sau đó thu hồi tầm mắt.

Tâm phiền ý loạn, muốn hút thuốc nhưng lại không thể châm.

Hòa Vi dù sao cũng là phụ nữ, hẳn là ngửi không quen mùi thuốc.

Hút thuốc thì phải mở cửa sổ, nhưng mà cô cảm lạnh còn chưa khỏi.

Yến Hoài mở hộp đựng đồ trên xe, ngón tay khẽ chạm lên gói thuốc lá, thanh âm khi mở miệng có chút nghẹn, “Không được cùng anh ta lên giường.”

Trình Diễm: “…”

Hòa Vi: “…”

“Nói chuyện.”

“…Vâng.”

Yến Hoài lúc này mới đóng lại hộp đựng đồ, quay đầu xe trở về.

Hòa Vi nhìn thời gian trên di động, 22h17p.

Cô thở dài.

Tốt nhất là hôm nay có thể cùng Yến Thần chia tay, sau đó, triệt để mà rời xa người nhà họ Yến.

-

10h40 phút, Hòa Vi xuống xe.

Yến Thần đứng chờ ở bên ngoài, thấy Hòa Vi từ trên xe Yến Hoài xuống vô thức nhíu mi, sau đó tiến đến ôm vai cô, “Hòa Hòa, em như thế nào lại đi cùng anh của anh?”

Giọng nói của anh ta có vài phần tranh giành tình cảm, như là đang bắt gian vợ của mình trên giường người đàn ông khác.

Hòa Vi cảm thấy có chút buồn cười, cô cong cong khóe miệng, vô tội nói: “Chính là tiện đường… Yến tổng liền cho em đi nhờ tới đây.”

Cô vừa nói vừa duỗi tay chỉ chỉ hàng ghế sau xe, “Anh Trình Diễm cũng đi cùng.”

Cửa xe mở ra, Trình Diễm quả nhiên từ trên xe bước xuống dưới, Yến Thần lúc này mới tin, ôm Hòa Vi hướng vào trong, “Mới vừa quay phim xong, đói bụng chưa, muốn ăn cái gì?”

Hòa Vi liếc mắt nhìn độ hảo cảm trên đỉnh đầu anh ta.

77, không biết có phải hay không bởi vì mấy ngày nay vắng vẻ anh ta, mà tự nhiên lại tăng hai điểm.

Trong lòng Hòa Vi thở nhẹ một hơi, khóe miệng khẽ cong, “Anh chưa ăn à?”

“Còn chưa ăn.” Yến Thần sờ sờ tóc cô, “Đợi em cùng nhau ăn.”

“Vậy em muốn ăn cái gì?”

Không đợi Yến Thần trả lời, Hòa Vi lại tiếp tục nói: “Em làm cho anh.”

Trình Diễm: “…”

Anh vẫn nên lên xe đi.

Bên ngoài quá lạnh, ánh mắt người nào đó còn lạnh hơn.

Hòa Vi căn bản không để ý tới Yến Hoài, rửa tay sạch sẽ liền đi vào phòng bếp.

Có dì Vân hỗ trợ, cô xào đơn giản vài món thức ăn, lại nấu một chén mì trường thọ.

Đến khi làm xong tất cả, đã hơn 11 rưỡi.

Sắp hết ngày hôm nay.

Hòa Vi khó có khi khẩn trương như vậy, tim cô đập như nổi trống, bê chén mì trường thọ đặt ở trước mặt Yến Thần, “Sinh nhật vui vẻ.”

Trong nháy mắt đôi mắt Yến Thần trở nên sáng rực rỡ.

Anh ta vốn dĩ cho rằng Hòa Vi không nhớ sinh nhật anh.

Chén mì trường thọ ngày hôm nay khiến cho anh ta cảm thấy ngạc nhiên nhất, so với những món quà mà anh ta nhận được đều khiến anh ta vui vẻ vừa lòng hơn.

Yến Thần nhìn người con gái xinh đẹp đang ngồi đối diện, đôi mắt cô sáng lấp lánh, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm anh ta, “Nếm thử?”

Có điểm thẹn thùng, giống như còn có chút khẩn trương.

Yến Thần phối hợp mà nếm một miếng.

“Lần đầu tiên em nấu mì cho đàn ông.”

Trong lòng Yến Thần vui vẻ, khóe miệng giương cao.

Cùng lúc đó, trong đầu Hòa Vi “Đinh” một tiếng, “Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của nam chủ đã đạt tới tám mươi.”

Cả người Hòa Vi đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cô đoán đại thiếu gia như Yến Thần chắc chắn chưa được trải qua cảm giác được quan tâm ấm áp trong sinh nhật, bạn bè tuy rằng không ít, nhưng người thật sự quan tâm anh ta được mấy người, cho nên Hòa Vi mới quyết định từ những việc nhỏ nhất, nhất định sẽ khiến anh ta cảm động.

Trong lúc đối phương không phòng bị, liền đánh úp.

Sau đó, đúng như dự kiến mà đạt được mục đích.

Hòa Vi quyết định chờ anh ta ăn xong chén mì này mới nói tới chính sự, khóe miệng cô khẽ cong, đôi mắt cũng cong, cười rộ lên xinh đẹp động lòng người, “Yến Thần, đợi chút nữa em có quà muốn tặng cho anh.”

Người vừa mới bước chân xuống lầu,Yến Hoài: “…”

Thật tốt.

Kế tiếp có phải hay không định đem chính bản thân mình tặng cho anh ta?

Thật đúng là xem lời anh nói như gió thoảng bên tai.

A, Yến Hoài cười lạnh.

Đêm nay anh cũng không ít việc, có một phương án đấu thầu cần thương thảo, còn có một bản kế hoạch đầu tư điện ảnh cần đánh giá, kết quả trên đường lại bị Trình Diễm trong tối ngoài sáng nói mấy câu gọi đi phim trường.

Cứ nghĩ chỉ chậm một chút, không ngờ lại chậm đến mấy giờ.

Thế nên vừa mới trở về, anh chỉ kịp tắm rửa qua loa rồi lại họp video hơn nửa tiếng đồng hồ.

Lúc dì Vân lên tầng đưa café cho anh, thuận miệng nói một câu rằng Hòa Vi đang ở trong phòng bếp nấu cơm.

Yến Hoài biết cô làm cho ai.

Hôm nay là sinh nhật Yến Thần, nhưng một nhà bọn họ hằng ngày bận rộn, không ai quá quan tâm đến ngày sinh nhật.

Ngược lại Hòa Vi lại rất để ý.

Anh mềm lòng nên đã đưa cô tới Yến gia, cô lại bận rộn làm cơm cho người đàn ông khác.