Cô đã nghĩ anh cũng có tình cảm với mình, nhưng ai ngờ đó chỉ là mơ tưởng, người ta chỉ thể hiện kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình để tạo hiệu ứng cho buổi biểu diễn mà thôi, căn bản không có một chút cảm tình nào với cô cả, cho nên đã rất thẳng thắn từ chối cô trước mặt rất nhiều người.
Sau khi đi về cô đã khóc rất nhiều, khóc xong mới nghĩ ra, thay vì tự mình đa tình thì nên tự hoàn thiện bản thân mình trước, bị từ chối cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm, không có anh thì cô vẫn có thể sống thật đặc sắc, không, hẳn là còn tuyệt vời hơn.
Không phải sao, trong lúc tức giận cô đã phấn đấu học chuyên môn về diễn xuất. Một bộ phim học đường sau đó đã khiến cho mức độ nổi tiếng của cô tăng vọt, người hâm mộ trên Weibo của cô cũng đã nhanh chóng tăng lên con số hàng chục triệu.
Dù đi tới đâu, chỉ cần lộ ra một chút tin tức cũng có thể khiến cô bị người hâm mộ vây quanh.
Nhưng, tình huống bây giờ là sao?
Tại sao một người đàn ông đeo khẩu trang đã ba năm không xuất hiện trước công chúng lại cướp đi sự chú ý của người hâm mộ của cô?
A, suýt chút nữa thì cô đã quên, những fan nữ đó của cô, ban đầu biết đến cô là lúc cô còn ở tuyến 18 tham gia chương trình tạp kỹ tình yêu, sau đó trở thành fan CP của hai người bọn họ, bởi vì mị lực của Thư Tịnh quả thực là rất lớn, cũng nhờ đó mà CP của hai người bọn họ trong chương trình mới hút được thêm vô số fan người hâm mộ.
Cô cũng là dựa vào vầng hào quang này của anh mà được mọi người chú ý đến.
Về sau khi tỏ tình bị cự tuyệt một cách thật tàn nhẫn trong chương trình super talk, cả hai người bọn họ đều bị tai bay vạ gió, thứ hạng trong super talk cũng giảm mạnh, thời gian trôi đi cũng ít người chú ý tới nữa.
Sau khi ekip của Thư Tịnh tan rã, anh quyết định hướng ra nước ngoài phát triển, cho nên weibo ở trong nước cũng đã ngừng hoạt động ba năm.
Không ăn theo được cp, không đuổi theo được Thư Tịnh, fan của Phó Vị Vũ đã hao hụt hơn phân nửa, bất quá về sau, nhờ bộ phim học đường kia mà cô đã giành được thắng lợi, khắc phục được khó khăn.
Chính là có bao nhiêu người hâm mộ đi chăng nữa thì cô vẫn không thể sánh được với một minh tinh hàng đầu đã bí ẩn biến mất trong ba năm.
Phó Vị Vũ ở trong lòng “Hừ” một tiếng, quay đầu bỏ đi.
"Hừ! Năm đó anh ta bỏ đi khiến cho Vũ Vũ của chúng ta thảm như vậy, chính anh ta ngược lại rất tốt, không nói một tiếng liền đi ra nước ngoài, hiện tại cũng liền không nói 1 tiếng đã theo chân Vũ Vũ trở về, cũng không biết là cố ý hay là xúi quẩy! "
Phó Vị Vũ nghe thấy trong đám đông có người nói lên nội tâm của cô, đó là một fan nữ, cô nhìn về hướng phát ra giọng nói đó, cùng cô gái ấy bốn mắt nhìn nhau, yên lặng khen ngợi.
Cô lại liếc nhìn máy ảnh có ống kính dài SLR trên ngực của cô gái, xích lại gần cười một cái ngọt ngào rồi nói: "Cảm ơn bạn hôm nay đã vất vả, trở về nhớ photoshop cho tôi đẹp hơn nữa nha.".
Chân ái phấn kích thét lên, nghĩa bất dung từ nói đương nhiên là được.
*
Việc Thư Tịnh trở về Trung Quốc lần này rất ít người biết, công ty quản lý cũng không thả ra một chút tin tức nào, dù có là như thế vẫn không thể thoát khỏi làn sóng bao vây này.
Bên người không có vệ sĩ nên lúc này cũng chỉ có thể dựa vào các nhân viên an ninh của sân bay để duy trì trật tự.
Giữa đám người, thân hình cao gầy của anh vẫn luôn bắt mắt, vừa rồi chỉ liếc mắt một cái nhìn nhau, cô đã vội vàng quay đầu lại nên cũng không kịp thấy rõ tâm tình của chính mình.
Khi anh muốn tiến đến để chào hỏi thì cô đã được vệ sĩ hộ tống đi mất rồi.
Khóe miệng dưới lớp khẩu trang của anh khẽ mím lại, ba năm rồi, không biết cô có còn quan tâm đến lần tỏ tình thất bại kia nữa hay không.
Sau khi từ chối cô lần đó, cô đã đóng Weibo của anh theo cả hai hướng, còn kéo WeChat của anh vào danh sách đen và xóa luôn cả số điện thoại di động, hoàn toàn không chừa lại phương thức liên lạc nào với anh.
Lúc ấy, anh cũng không nghĩ chuyện bị kéo vào danh sách đen đó là có cái gì không tốt, bởi vì dù sao anh cũng đã làm mọi chuyện quá mức quyết tuyệt khiến cho trái tim mong manh của người thiếu nữ ấy vỡ nát mất rồi.
Ai đó đã từng nói với anh rằng, một người khi làm ra một việc tồi tệ thì sẽ phải trả một cái giá thật lớn.
Anh vẫn luôn một mực tin tưởng vào điều đó.
"Thư Tịnh, anh về nước trên cùng một chuyến bay với Phó Vị Vũ sao? Hai người có phải hay không là... đi cùng nhau?"
Nhìn thấy hai người lần lượt xuất hiện ở sân bay như thế cũng khó tránh khỏi sẽ khiền nhiều người nghĩ đến điều đó.
"Hai người tách nhau đi ra như thế là vì muốn che giấu chuyện tình cảm của cả hai sao ?"
“Thực xin lỗi, vấn đề cá nhân tôi không tiện trả lời.” Giọng nói của anh hơi lãnh đạm, vừa nói vừa lướt nhanh qua đám người, bước đi vội vàng, không thừa nhận cũng không phủ nhận suy đoán của người đặt câu hỏi vừa rồi.
Bởi vì anh nhìn ra được đây là một “chó săn” cải trang thành fan cuồng để đi săn tin tức.
Cho nên không cần phải nói nhiều.
Khi Thư Tịnh đến nhà để xe, Phó Vị Vũ cũng vừa lên xe của bảo mẫu.
Hai người từ đầu đến cuối cũng không nói với nhau một lời nào.
"Thật không hổ là Thư Tịnh, biến mất ba năm mà vẫn giữ được nhân khí cao như vậy..."
“Nếu em không nói, cũng sẽ không có ai coi em là người câm đâu.” Sau khi Triệu Điềm Điềm đóng cửa xe lại, Phó Vị Vũ thu hồi nụ cười trên mặt, cho tiểu trợ lý một ánh mắt sắc bén.
Triệu Điềm Điềm lập tức cúi đầu nhận lỗi: "Xin lỗi Phó tiểu thư, em lại nói sai rồi."
Rõ ràng là người hâm mộ của cô đến sân bay để chào đón cô trở về. Ai có thể nghĩ lại là mua một tặng một, mà tặng phẩm lại càng được người yêu mến hơn chứ.
Thật là hài hước.
"Hơn nữa, nói thật cho tôi biết, những người hôm nay tới đón tôi có phải là do Phó Nghệ Luân thuê hay không?"
Phó Vị Vũ cũng biết một chút về quy tắc ngầm cũng như thủ đoạn trong ngành này, để tranh giành sự nổi tiếng, nhiều công ty quản lý nghệ sỹ sẽ chi tiền để tìm người giả làm fan đến đón ở sân bay.
Phó Vị Vũ chắc chắn sẽ không nghi ngờ về sự nổi tiếng của mình, nhưng sự xuất hiện của Thư Tịnh lại khiến cô nghi ngờ lẫn trong số fan đó còn có rất nhiều người hâm mộ của Thư Tịnh.
"Không không! Tuyệt đối không! Nghệ Luân ca mới không làm ra chuyện hạ giá như vậy đâu, đây chắc chắn là những người hâm mộ chân chính của Phó tiểu thư!"
Triệu Điềm Điềm liên tục xua tay, một lần nữa hướng Phó Vị Vũ trấn an.
Phó Vị Vũ tin rằng tiểu trợ lý của cô sẽ không nói dối. Còn về việc họ có phải là fan thật hay không thì lại là chuyện khác. Cô cười khẽ, " Em nói đúng, anh ấy thực sự còn không ít nhân khí đâu. Vừa rồi em gọi anh ta là gì? Thư đại đại? Có phải em cũng là fan của anh ta hay không?"
Triệu Điềm Điềm lúc này mới ý thức được sau khi nhìn thấy Thư Tịnh, cũng giống như những người hâm mộ đó, cô đã không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nên trong vô tình liền bộc lộ ra bản tính của chính mình.
"Em ... đã từng như vậy, nhưng mà! Sau khi anh ấy từ chối chị, em đã không còn là fan của anh ấy nữa!"
Ban đầu Triệu Điềm Điềm vốn là một fan cuồng của Thư Tịnh, nhưng sau khi xem chương trình tạp kỹ tình yêu kia, Triệu Điềm Điềm liền trở thành một fan hâm mộ của Phó Vị Vũ, hơn nữa cô ấy cũng trở thành fan cuồng hâm mộ CP của hai người. Về sau, khi Thư Tịnh từ chối Phó Vị Vũ, Triệu Điềm Điềm đã tức giận thật lâu, cảm thấy cách làm của thần tượng thật cặn bã, nếu không thích thì sao lúc đầu lại cọ nhiệt thân cận đến như vậy, cọ nhiệt cho đã rồi cuối cùng lại từ chối, cho nên Triệu Điềm Điểm đã dứt khoát từ bỏ hâm mộ Thư Tịnh, chuyển sang Phó Vị Vũ cũng như thông qua nỗ lực của chính mình để trở thành trợ lý của Phó Vị Vũ.
Trong ba năm làm việc với Phó Vị Vũ, Triệu Điềm Điềm nhận ra tính cách thật của Phó Vị Vũ cũng không giống như khi đứng trước ống kính.
Trước ống kính thì nhẹ nhàng ngọt ngào, nhưng sau ống kính lại trầm tĩnh nội liễm, đôi khi còn có chút ác miệng.
"Không nghĩ tới lại có một "Kính Tử" ẩn giấu ở bên cạnh tôi."
Kính Tử là biệt danh của những người hâm mộ đặt cho Thư Tịnh.
Phó Vị Vũ thở dài.
Thầy bói nói đúng, gần đây cô có chút tranh chấp với người khác, đi du lịch cũng không thích hợp, đi ra ngoài còn có thể bị chó rượt.