Bị đập vào mặt, Vu Du lập tức chui người ra ngoài cửa sổ: " Cậu cũng ném chuẩn quá rồi đó, hồi cấp hai cậu có phải từng tập tạ qua không, dùng sức như vậy, tôi là bạn học của cậu, cũng đâu có phải kẻ thù của cậu!"
Chu Thừa hình như cũng có chút xấu hổ, không nghĩ tới sẽ chuẩn như vậy, sờ mũi một cái làm dịu đi sự xấu hổ,vừa nghe được nửa câu sau thì thình lình lên tiếng, "Cũng không khác biệt lắm."
Cái gì mà không khác biệt lắm, Vu Du còn chưa kịp phản ứng, Chu Thừa đã rời đi, hướng về ký túc xá nam, vừa rồi là anh đi mua bánh mì sao, bởi vì siêu thị vừa vặn cũng nằm ở kí túc xá nữ bên này.
Sau khi phản ứng được những gì Chu Thừa đã nói, cô mới cầm bánh mì cười ngây ngô.
"Ban nãy ở ban công cậu hò hét cái gì vậy?"
Tôn Lê khi nãy đang rửa chân thì nghe thấy âm thanh của cô, nhưng do ngại phải rửa lại nên không có bước ra ngoài.
Vu Du cầm túi bánh mì lắc lư qua lại: "Nói chuyện với Chu Thừa vài câu."
Nhìn túi bánh mì trong tay cô, Tôn Lê cảm thấy có chút kỳ quái: " Đến quần người ta cậu cũng dám tụt, vậy mà người ta còn cho cậu bánh mì sao?"
"Cho nên cậu ấy mới nói tôi là kẻ thù của cậu ấy. "
Vu Du mới không thèm để ý đâu, dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đi qua, đến lúc đó cô sẽ để lại cho Chu Thừa một ấn tượng mới tốt hơn.
"Vậy cậu phải cẩn thận đó nha, nói không chừng bên trong có thể bị hạ độc, nói không chừng đây là Chu Thừa muốn mượn bánh mì giải quyết cậu."
Tôn Lê vô tình đánh nát ảo tưởng của cô.
"Không quan trọng "
Cô không thèm tin đâu.
"Chuyện luyện tập của cậu thì sao, có tốt hơn tí nào chưa?"
Người nói là mấy bạn nữ cùng lớp, bọn họ vừa mới thảo luận xem trong lớp ai là người đẹp trai nhất, kết quả không thống nhất được ý kiến, mọi người mới tản ra .
"Cũng tàm tạm rồi."
Đến Vu Du cũng không nghĩ tới, cô đi đường thế mà cũng vung cùng tay cùng chân.
Càng không có nghĩ tới chính là, chỉ trong vòng thời gian một đêm, cô đã hoàn toàn quên đi tất cả mấy cái đã học hôm qua.
Nhìn thấy tư thế vung tay vung chân cùng lúc của cô, huấn luyện viên cũng bất lực vô cùng.
Lúc này huấn luyện viên bên kia mới chủ động điều người tốt nhất bên mình sang để dạy cho cô, về phần những người khác đều có thể trực tiếp học diễu hành.
Huấn luyện viên vì có thể đuổi kịp tiến trình, cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.
Điều Vu Du không thể ngờ tới đó chính là nam sinh tốt nhất được điều đi kia thế mà lại là Chu Thừa.
Ngắm nhìn thân hình cùng tư thế của anh, cô cảm thấy người này chắc chắn có thể đi làm người kéo cờ cho trường.
Đương nhiên nàng cũng là hỏi như vậy.
"Chu Thừa, cậu có từng suy nghĩ qua việc tham gia buổi tuyển chọn người kéo cờ không, cậu thật sự rất đẹp trai đó!"
"Cậu tranh thủ thời gian luyện tập đi."
Chu Thừa mặt không cảm xúc, phảng phất chỉ đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.
Vốn dĩ lúc đầu chỉ là luyện tập đánh tay dậm chân, Chu Thừa lầm tưởng là động tác diễu hành cũng phải làm cùng nhau nên ở phía trước làm mẫu cho cô.
Vu Du ban đầu cảm thấy chỉ dậm chân tại chỗ thôi cũng đã khó khăn rồi, không nghĩ tới còn phải luyện tập cả diễu hành, chỉ có thể đứng đằng sau Chu Thừa luyện tập.
Luyện một hồi, sự chú ý của cô đã hoàn toàn đi lệch mục đích ban đầu, bởi vì đường cong vòng ba của Chu Thừa quả thực rất đẹp, nhất là đoạn từ eo giữa xuống đến hông, dáng người tỉ lệ rõ ràng, cô bắt đầu ảo tưởng về việc Chu Thừa sẽ đi làm người mẫu đồn bộ*.
*bàn tọa, mông*
"Cậu đang nghĩ cái gì vậy?"
Chu Thừa đột nhiên quay người, đập vào mắt anh là dáng vẻ si mê của cô.
"Cậu thực sự rất thích hợp làm người mẫu đồn bộ đó nha."
Bị Chu Thừa hỏi như vậy, cô thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
Chu Thừa lần nữa bị sự thẳng thắn của cô làm cho mặt đỏ bừng, thiếu chút nữa là sặc nước bọt.
Chu Thừa đột nhiên lớn giọng khiến mọi người đổ dồn ánh mắt về phía hai người họ.
Mọi người đều biết Vu Du kia chính là nữ hiệp đã lột quần Chu Thừa ngay ngày khai giảng, hiện tại vừa vặn có được cơ hội này, Chu Thừa khẳng định sẽ thẳng tay trả thù, những người còn lại đều vì cô mà đổ mồ hôi.
Duy chỉ có hai người đang luyện tập kia mới biết, da mặt Chu Thừa đã dày đến trình độ không phải người bình thường có thể đạt tới.
"Luyện tập cho cẩn thận, nhìn động tác tay và chân của tôi đi, đừng có nhìn cái khác.", Chu Thừa lần nữa nhắc nhở.
"Ò",Vu Du trưng ra bộ mặt ủy khuất, Chu Thừa cảm thấy không đúng, lúc này không phải anh mới là người chịu ủy khuất sao rõ ràng người bị đùa giỡn là anh.
Cô đi theo sau lưng Chu Thừa, động tác của người phía trước vừa vặn ngược lại so với cô, hai người tập luyện mà không khác gì đang đánh nhau, thậm chí có mấy lần đi nghiêm, chân cô còn đá phải mông của Chu Thừa.