Trong đôi mắt da cam của nó, không hề nhìn thấy sự xấu hổ và ham muốn của con người, thậm chí còn tự cho rằng đã tìm ra một cách hoàn hảo, có thể lấy được thứ mình cần mà không khiến thanh niên bị thương.
Nhưng mùi thơm đó đã bị thanh niên che chặt, không để lọt ra ngoài một chút nào.
Sợi nấm đã nhiều lần vươn đến lối vào của nguồn mùi thơm, nhưng không thể vào được.
Đường Tiếu không cách nào mở miệng, lại không bỏ được sự xấu hổ, còn 428 thì có vẻ như cũng không có ý định từ bỏ, cứ thế mà giằng co.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Rocky: "Đường, cậu đã ngủ chưa? Trước đó tôi quên nói với cậu, ngày mai là cuộc họp nhóm tuần, Bard có thể sẽ đến, kiểm tra tiến độ thử nghiệm và đánh giá những người mới chúng ta, chúng ta có nên bàn bạc đối sách một chút không?"
Trong phòng không có tiếng động, Đường Tiếu ngậm chặt miệng, không dám lên tiếng, sợ 428 lấy mẫu xét nghiệm acid nucleic* cho mình.
(*)Xét nghiệm NAT, hay gọi đầy đủ là xét nghiệm Acid Nucleic là kỹ thuật sinh học phân tử được nghiên cứu vào cuối thế kỷ 20, hiện nay được ứng dụng rộng rãi trong y học. Xét nghiệm này giúp kiểm tra và phát hiện những chuỗi acid nucleic cụ thể trong các mẫu bệnh phẩm, từ đó xác định được loài hoặc phân loài cụ thể của sinh vật trong đó.428 lúc này đột nhiên quay đầu nhìn ra ngoài cửa.
Một số thông tin rời rạc lóe lên trong đầu nó, nó thấy giọng nói này có chút quen tai.
Hơn nữa hình như đã nghe ở đâu rồi...
Đột nhiên nó lại quay đầu nhìn về phía thanh niên đang bị đè nén, đôi mắt da cam dựng thẳng lăn tròn: "Tiếu Tiếu... tim đập nhanh quá."
Đường Tiếu khẽ chớp mắt, nhưng lúc này việc kiểm soát nhịp tim đã muộn rồi.
"Rõ ràng, trước đó, chưa bao giờ từ chối." 428 nheo mắt lại, trầm ngâm nhìn về phía cửa.
Trái tim Đường Tiếu như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Chết tiệt, điểm lưu trước đó là trước khi đối đầu với 428.
Lúc nãy chính là Rocky hét bên ngoài phòng thí nghiệm, Đường Tiếu mới may mắn thoát nạn, mặc dù không chắc có thể liên tưởng đến, nếu 428 phản ứng lại trước khi lời "Hiến thân" kia hoàn toàn là lời nói dối để câu giờ...
Không, thậm chí nó có thể đã nghi ngờ rồi, vì thái độ trước sau không thống nhất của Đường Tiếu.
Sợi nấm của 428 vươn về phía cửa, vừa chạm đến khung cửa thì đột ngột dừng lại.
Trong không khí có thêm một chút mùi thơm nồng nàn.
Giống như mật ong, lại giống như quả đào chín mọng, ngọt ngào quyến rũ.
Thanh niên vốn dĩ nhất quyết không chịu mở miệng như thả lỏng sự kiềm chế trước đó, đôi môi mỏng mềm mại vô tình lướt qua sợi nấm mà 428 đưa tới.
Bùm, một tiếng nổ lớn vang lên, khiến đầu óc 428 trở nên trống rỗng, đến khi nó lấy lại tinh thần, những sợi nấm đã thoát khỏi sự kiểm soát của nó, háo hức chui vào nơi cực kỳ hấp dẫn đó, tham lam hút lấy thứ chất lỏng không hề kém hấp dẫn so với máu.
Những mảnh thông tin mà người thường không thể nắm bắt được chứa đựng trong những chất lỏng này, trong cơ thể 428, chúng được ghép lại thành những thành phần cần thiết, đây là điều hấp dẫn hơn bất kỳ loại thức ăn nào, thực sự bắt nguồn từ sự hấp dẫn của một số quy luật nào đó.
Còn về phía người được "hôn" thì không được tốt lắm, Đường Tiếu vô thức nhắm mắt, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, đôi khi trò chơi 3D trở nên quá chân thực cũng không phải là điều tốt, một sinh viên đại học thậm chí còn chưa có nụ hôn đầu, ai mà ngờ được rằng lần đầu tiên lại là trong trò chơi, đối tượng còn kí©h thí©ɧ như vậy.
Không, đây căn bản không tính là hôn, nhiều nhất chỉ có thể coi là cho ăn.
Đường Tiếu tự thôi miên mình, cố không nghĩ đến ý nghĩa đằng sau.
Chỉ là, nó có phải là được đằng chân lên đằng đầu quá rồi không?!
Miệng Đường Tiếu đã tê dại, bên trong cũng khô khốc dữ dội, cuối cùng không nhịn được đẩy 428 một cái, nhưng 428 vẫn không hề lay chuyển, cậu cắn mạnh, kết quả là suýt chút nữa cắn nát cả răng của mình.
Đây là loại sợi nấm gì mà cứng thế!
"Đường?" Rocky bên ngoài cửa dường như nghe thấy động tĩnh gì đó, nghi hoặc lên tiếng.
Bên ngoài cửa là Rocky, bên trong cửa là quái vật.
Da đầu Đường Tiếu tê dại, tai đỏ ửng, bên tai gần như chỉ toàn là tiếng tim đập của cậu, tiếng nuốt chửng tham lam của quái vật và tiếng nước khuấy động trong khoang miệng, khiến cậu gần như không thể suy nghĩ được rằng mọi chuyện làm sao lại tiến triển đến bước đường này.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, trước tiên cậu không thể để lộ sự thật rằng 428 đã một lần nữa trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm, dự án thí nghiệm mới tiến hành thuận lợi, mẫu sinh học thu thập cũng đã đủ, nếu bị người ta phát hiện ra 428 trốn thoát lần nữa, lần này cậu không chắc có thể bảo vệ được 428 nữa hay không.
Đồng thời, cũng không thể để 428 chú ý đến Rocky bên ngoài cửa.
Đường Tiếu bình tĩnh lại, nhẫn tâm rút khẩu súng nhiệt dưới gối ra, họng súng chĩa vào đầu 428.