Chương 8

Hắn phát hiện Thời Thủy nhìn ôn nhu, nhưng kỳ thật cũng là một người rất có chủ kiến, hoàn toàn khác với những omega mà hắn từng gặp qua. Bỏ qua tác dụng của pheromone, Quý Bác Nhiên vẫn sinh ra hứng thú lớn với cậu. Lúc hắn mời Thời Thủy cùng nhau ăn cơm, ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ chính là thành phố phồn hoa nhất thủ đô. Thời Thủy ăn khá thanh đạm, bởi vì là omega, khẩu phần ăn cũng ít hơn rất nhiều so với hắn, ăn no liền chậm rãi uống trà.

"Cậu nói cậu đã được đào tạo văn phòng cơ bản?"

"Vâng, đó là một khóa học miễn phí. Anh biết đấy, mỗi sở lao động thành phố sẽ tiến hành các khóa đào tạo kỹ năng như vậy, tôi đã học được rất nhiều." Thời Thủy gật gật đầu, nghĩ đến cảnh mình mang theo bụng bầu mọi người ngồi trong lớp học nhịn không được có chút muốn cười, "Nhưng loại khóa học này tác dụng cũng không phải rất lớn, lúc tôi đi tìm việc người khác đều không nhận..."

"Bọn họ chú ý nhiều hơn về trình độ học vấn."

Quý Bác Nhiên gật đầu, "Ừ, nhưng có lẽ cậu có thể thử ở chỗ tôi.”

Hắn muốn tăng thêm thời gian ở bên thời gian của mình với Thời Thủy, mời Thủy Thủy làm việc bên cạnh mình tuyệt đối là lý do tốt nhất.

Thời Thủy sửng sốt, phản ứng đầu tiên ngược lại là cự tuyệt: "Tôi, tôi hẳn là không được chứ?”

Cậu không phải là người thông minh gì, cũng chỉ là một omega bình thường mà thôi. Trước đây cậu cũng chưa từng có kinh nghiệm làm việc ở một công ty lớn như Quý Thị, làm sao có thể đảm nhiệm công việc ở đây được? Có lẽ quý tiên sinh đang đồng tình với cậu, cho thêm ưu đãi, nhưng liên quan đến công việc, Thời Thủy vẫn cho rằng nên tìm những người ưu tú hơn.

Quý Bác Nhiên buông đũa xuống: "Không, cậu có thể. Tôi chỉ cần một nhân viên giúp tôi xử lý những điều vặt vãnh và cậu hoàn toàn có thể hoàn thành công việc. Hơn nữa, cho phép tôi mạo muội thẳng thắn, kỳ thật tôi cũng rất hy vọng Thời tiên sinh có thể ở chung với tôi thêm một chút.”

"Pheromone...?" Thời Thủy hiểu được.

"Đúng vậy."

Thái độ thẳng thắn của alpha ngược lại khiến cậu không cách nào cự tuyệt.

Câuh vốn là trị liệu cho Quý tiên sinh, rất nhiều chuyện đương nhiên phải lấy yêu cầu của Quý tiên sinh làm đầu.

Đồ ăn trên mặt bàn được trợ lý dọn dẹp, Quý Bác Nhiên lại bịt mắt, rèm cửa sổ cũng hoàn toàn kéo xuống. Thời Thủy nhẹ nhàng ngồi trên đùi anh, vừa cởi miếng dán ngực, vừa nhẹ giọng hỏi có phải việc phóng thích tin tức tố thông thương có hữu dụng với Quý tiên sinh hay không. Quý Bác Nhiên gật đầu, dần dần thăm dò tính cách của Thời Thủy, khuôn mặt vẫn nghiêm túc. Nhưng trong lòng anh lại lợi dụng cơ hội này gia tăng thân cận với omega.

"Mùi hương của cậu... Rất thoải mái. Anh khàn khàn nói, "Tôi chưa từng nghĩ chanh lại có thể cùng trộn với hương hoa lan.”

Bị người ta đánh giá mùi của pheromone tuyệt đối là chuyện khiến người ta thẹn thùng, Thời Thủy cũng không ngoại lệ, hai má rất nhanh đỏ lên: "Kỳ thật không có, hương hoa lan chỉ mùi hương rất bình thường, xếp hạng của tôi cũng rất bình thường."

"Nhưng đối với tôi mà nói, chỉ có cậu mới là tốt nhất." Quý Bác Nhiên hơi ngẩng đầu, tuy rằng hai mắt bị bịt kín, không cách nào nhìn thấy omega trước mặt, nhưng Thời Thủy vẫn có một loại cảm giác đang nhìn cậu chằm chằm, "Không biết Thời tiên sinh có thuận tiện phóng thích pheromone khi ở cùng tôi không?”

"Ah, miếng dán cách ly? Được rồi, tôi cũng không chú ý tới, dán lên liền quen..."

Lớp silicone mỏng ở sau gáy bị gỡ xuống, hương hoa lan trong không khí nhất thời trở lên nồng đậm.

Tuyến thể là nơi hoạt động tích cực nhất trong việc tiết ra pheromone, ngoại trừ tuyến sinh dục, đó chính là nơi tiết ra pheromone ở phía sau gáy. Quý Bác Nhiên hít sâu một hơi, anh phải dùng ý chí lớn nhất mới có thể khắc chế được sự xao động nơi đũng quần, để tránh làm cho omega trên người cảm nhận được bất kỳ sự khác thường nào. Hắn không kéo dài nữa, cúi đầu ngậm lấy bầu ngực mềm mại kia, bắt đầu nuốt phần sữa cho buổi trưa hôm nay.

Thời Thủy bỗng nhiên cảm thấy trị liệu như vậy không hề tục tĩu.

Chỉ là phần nhũ hoa bị alpha liếʍ láp giống như có chút nóng lên.

Đầu nhũ là nơi mẫn cảm, tất cả xúc cảm đều sẽ phóng đại truyền đến đại não, đầu lưỡi Quý Bác Nhiên cọ qua lỗ sữa, thân thể cậu không khống chế được, môi hé mở, hô hấp vài cái mới bình tĩnh lại được. Tầm mắt cố gắng dời đi, khi nước đút xong bên trái, đưa bên phải qua, vυ" sau khi bị mυ"ŧ thì sưng lên giống như một quả mâm xôi nho nhỏ, thậm chí còn để lại quầng sáng ở trên có màu đỏ.

Hơn nữa không biết vì sao, cậu luôn cảm thấy hôm nay Quý Bác Nhiên hình như ăn chậm hơn ngày hôm qua.

Quý Bác Nhiên căn bản luyến tiếc phun ra nhũ hạt mềm nhũn kia.

Anh bắt đầu ghen tị với alpha đã làm cho Thời Thủy mang thai.

Nếu Thời Thủy không mang thai, anh chắc chắn có thể hấp dẫn omega này, sau đó hoàn toàn đánh dấu chiếm hữu; Nhưng trên thực tế nếu Thời Thủy không có con thì cũng sẽ không vì một gói khăn ướt của trẻ sơ sinh mà tham gia xét nghiệm lấy máu, để lúc này đây cho anh nếm được dòng sữa thơm ngọt. Anh đã điều tra sơ bộ, biết Thời Thủy là một người cha đơn thân, tất cả thủ tục đăng ký về đứa nhỏ đều do một mình cậu làm. Anh đã cố gắng để tìm tên alpha kia, nhưng không thể.

Không có thông tin.

Môi nhấp một ngụm sữa, pheromone mạnh mẽ làm cho các tuyến alpha hoạt động mạnh hơn.

Thời Thủy rốt cục cũng có thể cài nút áo của mình.

Núʍ ѵú bị hút sưng, so với lúc cho bánh bao nhỏ bú thì sưng hơn, phía trên thậm chí còn lưu lại pheromone của alpha. Cậu có thể cảm nhận được pheromone của Quý Bác Nhiên, dù sao pheromone cũng theo mồ hôi của cơ thể có thể tiết ra —— đó quả thật là mùi hương rất tràn ngập mị lực, đặc biệt có hương vị alpha trưởng thành. Mùi pheromone làm cho cậu trong nháy mắt hoảng hốt, hình như có chút quen thuộc, dù sao mùi pheromone như vậy cũng không phổ biến. Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị vứt bỏ sau đầu.

Bởi vì Quý Bác Nhiên muốn ngửi mùi pheromone của cậu thêm một lúc.

Thời Thủy đỏ mặt.

Nguồn gốc của pheromone ở sau gáy cậu, không thể nghi ngờ gì nữa, Quý Bác Nhiên trực tiếp dán lên là tốt nhất. Nếu không những tin tức tố kia rất nhanh sẽ tản ra và biến mất với tốc độ nửa phút.

Cậu không có cách nào để từ chối yêu cầu của Quý tiên sinh.

Chiếc cổ mảnh khảnh của omega cúi xuống, lộ ra phần gáy hồng hào hơi nhỏ lên so với phần da thịt khác.

Đó là tuyến thể của cậu.

Quý Bác Nhiên cũng cúi đầu, sống mũi cao thẳng gần như dán lên tuyến thể.

Tuyến thể là một nơi nhạy cảm, thậm chí nhạy cảm hơn đầṳ ѵú. Thời Thủy chỉ tự mình chạm vào nơi này, thậm chí bánh bao nhỏ cũng không có cơ hội sờ gáy ba, nhưng hiện tại, cậu lại bị quý tiên sinh ngửi tuyến thể. Xã hội đương đại coi pheromone là thứ riêng tư, tuyến thể giống như khu vực sinh sản, trở thành điều cấm kỵ tuyệt đối giữa những người lạ. Nhưng bây giờ, cậu đang để cho một alpha ngửi pheromone sinh ra ở đây.....

Hai má Thời Thủy càng đỏ lên, đôi mắt không khống chế được mà ướt sũng.

Quý Bác Nhiên dán vào làn da ấm áp của cậu, giống như một con nghiện, hít một hơi thật sâu nơi tràn đầy hương thơm kia.