Chương 6: Tự phỉ báng bản thân sau khi thức tỉnh

Núʍ ѵú được bú có màu đỏ tươi.

Đương nhiên, omega cho con bú không thể giống như lúc chưa mang thai, các hạt sữa cũng sẽ phồng lên rất nhiều. Lúc này lại vừa mới được bú sữa, đầṳ ѵú hơi hé mở, nếu không phải Quý Bác Nhiên dùng lụa che tầm nhìn thì có thể nhìn rõ tất cả đường nét và màu sắc trên đó. Anh tham lam mυ"ŧ ngấu nghiến, nhưng nam omega dù sao sữa cũng có hạn, alpha chỉ mới vừa mυ"ŧ đủ sữa, túi sữa đã cạn sạch.

Thời Thủy mím môi, bàn tay giơ lên hơi run rẩy.

“Bên cạnh có một chiếc khăn nóng.” Quý Bác Nhiên ngồi tại chỗ, nếu không phải môi anh hơi ửng đỏ thì sẽ không thể nhận ra vừa rồi anh đang mυ"ŧ sữa của một omega, “Cậu thời, cậu có thể dùng nó."

Thời Thủy cũng không chú ý tới, lúc này mới phát hiện trên bàn có một chiếc khăn nóng, hai gò má ửng hồng cầm lên lau ngực: "Ừm... cám ơn."

Cậu cài lại khuy áo.

Qúy Bác Nhiên cởi bỏ bịt mắt và mọi thứ trở lại như trước khi điều trị.

Dù sao thì Thời Thủy còn phải chăm sóc con nhỏ, hơn nữa giữa bọn họ cũng không thân thiết như vậy, cho nên Quý Bác Nhiên tạm thời không tìm được lý do gì để giữ lại omega này. Huống chi, sau khi tiếp nhận một lượng lớn pheromone, tuyến nội tiết của anh cũng bắt đầu hoạt động trở lại, pheromone alpha cấp S dâng trào tràn đầy mạch máu, đánh thức tất cả du͙© vọиɠ đang ngủ yên trong cơ thể anh. Nếu lại ở cùng omega trước mặt, Quý Bác Nhiên không chắc mình có hành động gì đường đột gì hay không.

Thời Thủy được người giúp việc dẫn trở về phòng riêng của mình, trên đường còn chiêm ngưỡng khu vườn xinh đẹp của Quý trạch.

Bánh bao nhỏ được chăm sóc rất tốt, khi Thời Thủy đến, cô bé đang được mát xa bằng phương pháp cho trẻ sơ sinh, tay chân đầy đặn của cô bé được bảo mẫu xoa bóp rất thoải mái. Nhìn thấy ba, cô bé rõ ràng trở nên vui vẻ hơn, giơ hai tay lên và bập bẹ nói. Thời Thủy không khỏi mỉm cười, làm cha, nhìn thấy con mình đương nhiên là điều hạnh phúc nhất. Cậu ôm lấy bánh trôi, xoa xoa cái mông nhỏ bé của cô bé ,vuốt ve đầu cô, sau đó lại cúi đầu, dùng sức hôn lên khuôn mặt của con gái mình.

“Cậu Thời, cậu có muốn chuẩn bị thực phẩm chức năng gì cho con gái không?” Bảo mẫu cười hỏi: “Nhà bếp có thể giúp đỡ.”

"A, thật sao? Vậy... Xin vui lòng giúp tôi chuẩn bị một ít bột gạo và cà rốt, bánh bao nhỏ rất thích ăn chúng." Bị bàn tay nhỏ bé ấm áp ôm lấy cổ, Thời Thủy lại nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, "Phiền phức.”

Bảo mẫu ghi lại yêu cầu và lịch sự đi ra ngoài.

Tối nay đương nhiên không cần làm gì nữa, việc của Thời Thủy lúc này chỉ là chữa trị cho Quý Bác Nhiên. Quả nhiên bánh bao nhỏ đã đói bụng, sau khi hôn ba một cái, liền bắt đầu lôi kéo quần áo của Thời Thủy, hiển nhiên là muốn bú. Nhưng Thời Thủy vừa cho hai bên vυ" trống rỗng, cậu làm sao có thể cho con gái của mình ăn đây?

"Được rồi, được rồi... Chúng ta uống sữa bột được hông? Sữa bột cũng rất ngon. Bánh bao nhỏ, hay là đợi lát nữa sẽ có bột gạo nóng hổ tới, chúng ta ăn bột gạo..."

Omega trẻ tuổi mỉm cười và kiên nhẫn dỗ dành cô con gái nhỏ trong vòng tay mình. Bánh bao nhỏ mặc dù đói bụng, nhưng cô bé biết người trước mặt chính là ba mình, cho nên cô bé không khóc, chỉ ô a nói không ngừng.

Tiền thuê nhà tháng sau không cần lo lắng, sữa bột ch bánh bao nhỏ cũng không cần lo lắng, tâm tình Thời Thủy hiện tại đặc biệt tốt. Bên kia bột gạo cũng được chuẩn bị rất nhanh, mặc dù bánh bao nhỏ còn muốn uống sữa của ba, nhưng khi thìa nhỏ đút vào miệng, cô bé vẫn ăn hết sạch.

“Bánh bao nhỏ, chiếc váy nhỏ này thế nào?” Thời Thủy ôm lấy cô bé, cậu đã bỏ thêm rất nhiều thứ vào giỏ hàng, phần lớn đều là cho con gái, “Ba sẽ mua cho con thứ tốt nhất.”

“A.” Bánh bao nhỏ mím môi, hiển nhiên đối với màu sắc sặc sỡ rất có hứng thú.

Ông bố bế con gái, thêm đủ thứ đồ mà cậu không muốn mua vào giỏ hàng, Thời Thủy thậm chí còn sử dụng chức năng chiếu màn hình rộng trong nhà, ôm bánh bao nhỏ xem mấy tập hoạt hình dạy sớm cho trẻ nhỏ. Mà ở phòng chính Qúy trạch, nơi Quý Bác Nhiên sống——

Pheromone cấp S nồng đậm tràn ngập toàn bộ phòng ngủ.

Trước ngày hôm nay, đã rất lâu rồi Quý Bác Nhiên không ngửi thấy mùi pheromone của chính mình.

Tuyến thể tiết ra dữ dội hơn so với buổi chiều, và anh thậm chí có thể cảm thấy hơi nóng sau gáy. Bá đạo, nồng đậm mùi rượu xen lẫn hương gỗ, chỉ sợ bất luận omega trẻ tuổi nào ngửi được đều sẽ hoa mắt chóng mặt. Nhưng Quý Bác Nhiên có một nhận thức rằng Thời Thủy thì không.

Anh muốn omega đó.

Muốn đến mức tất cả nhận thức cùng lý trí đều trực tiếp đứt dây.

Trước khi gặp Thời Thủy, tất cả những gì anh nghĩ đến là làm thế nào để đối phương cung cấp cho anh pheromone suốt đời và mức độ đãi ngộ tốt nhất, để Thười Thủy có thể yên tâm sống ở đây, không cần nghĩ đến những điều khác. Nhưng hiện tại, điều anh muốn chính là du͙© vọиɠ thấp kém nhất của tất cả alpha khi đối mặt với omega.

Anh muốn đánh dấu, , sử dụng một cách gần gũi hơn để hấp thụ pheromone từ omega.

Người đàn ông nhắm mắt lại, bàn tay của anh ta đã đặt trên điểm nóng nhô cao.

Sự khổ hạnh do thiếu pheromone mang lại khiến anh đã nhiều năm chưa từng làm qua loại chuyện này, nhưng hiện tại hắn căn bản không cần đυ.ng vào, hạ thân cũng đã hoàn toàn cương cứng. Trong đầu tưởng tượng khuôn mặt omega bình thường nhưng thanh tú ôn nhu kia, anh thậm chí có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ đang theo động mạch mà phình to. Không chỉ có tuyến thể sau gáy tiết ra pheromone, trên thực tế toàn thân anh đều tiết ra, dòng chất nhầy tràn ra từ qυყ đầυ to lớn chứa đầy hơi thở của alpha.

Quý Bác Nhiên thở ra một hơi nóng bỏng, tưởng tượng omega gầy gò kia đang ngồi ở trên người mình.

Hai tay anh không còn đặt ở hai bên, mà là bóp chặt eo của Thời Thủy, để cho omega hoàn toàn chui vào trong lòng ngực mình.

Dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng nóng, bàn tay đã bắt đầu theo bản năng vuốt ve lên xuống, nhưng bàn tay thô ráp của alpha không địch lại thân thể ấm áp mềm mại của omega. Quý Bác Nhiên hô hấp nặng nề, pheromone alpha quay trở lại không chỉ mang đến cho anh ham muốn tìиɧ ɖu͙© mà còn có thêm nhiều sức mạnh mà trước đây anh không thể hiện ra. Anh không cần nghe theo bác sĩ trị liệu căn dặn tu dưỡng bản thân, cũng không cần mỗi ngày sau bữa cơm chiều trở về phòng ngủ nghỉ ngơi...

Qυყ đầυ nhảy dựng lên, càng nhiều nước trong suốt tràn ra từ cái lỗ ở chính giữa, khiến động tác cọ xát của bàn tay trở nên trơn tru.

Quý Bác Nhiên biết suy nghĩ của anh lúc này đã hoàn toàn xâm phạm đến omega đó.

Nhưng anh không thể kiểm soát được bản thân.

Kɧoáı ©ảʍ tích tụ ở bụng dưới, anh tựa hồ thật sự nhìn thấy Thời Thủy đang trước mặt, mà nh cũng không đeo bịp mắt, có thể thỏa thích ngắm nhìn thân thể đỏ lên vì ngượng ngùng của đối phương. Anh đã nếm thử hai núʍ ѵú, chúng rất mềm, rất ấm và sữa cũng ngọt ngào lạ thường. Hễ nhấp ngụm đầu tiên, sữa trong sẽ tràn ra như nho chín sắp nứt vỏ. Nhưng làm thế nào pheromone trong sữa có thể so sánh với việc cắn trực tiếp vào tuyến thể? Tuyến thể của đối phương nhất định là một màu hồng phấn cực kỳ tinh tế, có lẽ sau khi bị anh cắn sẽ để lại hai vết đỏ...

Suy nghĩ của Quý Bác Nhiên dần dần thâm trầm hơn.

Đầu ngón tay anh cọ xát mạnh vào phần nhạy cảm phía trên, anh hừ nhẹ một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh và nhớp nháp phun ra, đồng thời làm vấy bẩn lòng bàn tay và ống quần. Đại não nhất thời thỏa mãn, đã lâu không được nếm trải kɧoáı ©ảʍ cũng tại trong cơ thể tản ra. Alpha thở hổn hển, một lúc sau mới mở mắt ra, đi vào phòng tắm rửa sạch vết bẩn trên tay.

Anh đã nảy sinh ham muốn không đáng có đối với người cung cấp pheromone của mình.