Chương 42

Bánh bao nhỏ ngốc ngốc, cười vui vẻ trên đu quay. Bé là một đứa trẻ da trắng nõn, mắt to tròn đen láy, môi đỏ răng trắng, tất nhiên là rất xinh đẹp đáng yêu.Thời Thủy ôm lấy con gái của mình, hai má hơi ửng hồng, cũng là một omega trẻ tuổi cực kỳ xinh đẹp. Quý Bác Nhiên ôm hai người bọn họ, ba người kề sát vào nhau, một chút khe hở cũng không có.

Vòng đu quay đã kết thúc, Thời Thủy vẫn còn có chút choáng ngợp.

Quý tiên sinh... Tỏ tình với cậu.

Hết thảy hình như quá mức thuận lợi, từ khi cậu gặp Quý tiên sinh, cuộc sống giống như bỗng nhiên khoan dung hơn với cậu. Cậu không chỉ nhận được điều kiện sống tốt, mà còn nhận được tình yêu của Quý tiên sinh. Nhưng cậu rõ ràng chỉ là một omega không thể bình thường hơn, hiện tại đi theo đối phương chỉ là làm giấy tờ đơn giản.

Công bằng mà nói, Thời Thủy cảm thấy mình không xứng với Quý Bác Nhiên.

Nhưng cậu lại là một người bình thường có lòng tham cùng ích kỷ...

Trái tim đập như trống, bị alpha dẫn ra ngoài hội trường còn chưa hoàn hồn. Cậu ngẩn người, lúc thì nhìn bánh bao nhỏ, lúc lại nhìn Quý tiên sinh...

Quý Bác Nhiên ôm con gái, dịu dàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.

"Nào, chọn ảnh đi."

Máy đã chụp rất nhiều ảnh, tất cả đều được hiển thị trên màn hình.

Thời Thủy nhìn thấy, hai má lại ửng hồng.

Cậu... Sao anh lại được Quý tiên sinh ôm thân mật như vậy?

Nhân viên công tác cảm thấy bọn họ là một nhà ba người đến chơi, nhiệt tình đề cử mấy vài tấm nhe đẹp, và các khung ảnh phù hợp. Thời Thủy sau khi bị gọi một tiếng là người yêu Quý Bác Nhiên liền xấu hổ đến mức nói không nên lời, nhưng tâm tình của Quý Bác Nhiên lại rất tốt, không chỉ mua ảnh, còn làm cho Bánh Bao Nhỏ một cái mũ công chúa đáng yêu. Bánh bao nhỏ là một đứa trẻ tự mãn, một đường đều phải đội mũ, vành mũ rơi xuống còn đưa tay ra đỡ. Hình như cô cũng biết chụp ảnh, lúc Thời Thủy lấy máy liên lạc ra chuẩn bị chụp...

"Ah! Ba!”

Bánh bao nhỏ mở rộng bàn tay nhỏ bé của mình dang tay ôm mặt trời.

Quý Bác Nhiên ôm bánh bao nhỏ, cũng mím môi mỉm cười.

Sự sợ hãi và xấu hổ vừa rồi của Thời Thủy giờ phút này đã biến mất, cậu chỉ muốn tận hưởng niềm vui khi ra ngoài cùng hai người này.

Bọn họ đến bảo tàng thực vật trong công viên giải trí, bánh bao nhỏ thích nhất là hoa nhỏ, không biết đã chạm vào bao nhiêu bông. Trong viện bảo tàng còn có trò chơi vẽ tranh cát, Quý Bác Nhiên liền ôm bánh bao nhỏ ngồi trên băng ghế nhỏ, dẫn cô bé đi một bức tranh. Bữa trưa được phục vụ trong công viên, Thời Thủy và Quý Bác Nhiên mỗi người ăn một cây kem, bánh bao nhỏ còn nhỏ, chỉ có thể uống một ít nước trái cây lạnh. Họ lại đến xem buổi triển lãm đài phun nước, lúc đó vị trí trạm nước không đúng, bất ngờ không kịp đề phòng bị ướt sũng khắp người.

Sau tất cả, đây là một ngày thú vị.

Quý Bác Nhiên biết, Thời Thủy nhất định sẽ đáp ứng anh.

Trong tình huống anh đang che giấu.

Đôi mắt của alpha rũ xuống, những niềm vui và sự thoải mái đó ngay lập tức trở thành dĩ vãng. Anh chưa bao giờ quên những gì mình đã làm với Thời Thủy, hơn nữa, anh còn để Thời Thủy một mình nuôi con lâu như vậy. Nếu như anh chưa từng lưu lại bất kỳ chứng cớ gì, có lẽ anh còn có thể hèn hạ giấu diếm cả đời. Nhưng bánh bao nhỏ là con gái của anh, điều này sẽ luôn bị phát hiện.

Trở về Quý trạch, Thời Thủy đã có chút buồn ngủ.

Bánh bao nhỏ thậm chí còn ngủ như heo con trong lòng cậu, mũ lúc này cũng không mang theo, đang được Quý Bác Nhiên cầm trong tay. Tất cả mọi thứ hôm nay rõ ràng khiến cậu rất hạnh phúc, nhưng sau khi hạnh phúc cũng phải nghỉ ngơi. Cậu nhịn không được bắt đầu ngáp, bất quá vẫn nhớ rõ phải cung cấp pheromone cho Quý tiên sinh...

Bánh bao nhỏ được người bảo mẫu bế vào phòng trước.

Quý Bác Nhiên nhẹ nhàng cởi bỏ cúc ở cổ áo, cúi đầu ngửi tuyến thể hồng nhạt kia.

Mỗi lần đến đây, anh đều bị hương thơm nồng nàn của hoa lan chanh làm cho choáng ngợp, chỉ muốn đắm chìm và chiếm hữu omega trước mặt. Thời Thủy cảm thấy đi ra ngoài chơi một chuyến, cả người chắc chắn đều đổ mồ hôi, Quý tiên sinh nói không chừng sẽ ngửi thấy mùi mồ hôi trên người cậu. Cậu bị ôm hít ngửi một lát, Quý Bác Nhiên mới ngẩng đầu lên, dán vào trán Thời Thủy.

"Những gì anh nói ngày hôm nay ... Tất cả đều nghiêm túc." Alpha khàn khàn thì thầm, "Thời Thủy, đừng từ chối anh.”

Hai má omega lập tức nóng lên.

"Quý tiên sinh. Tôi——"

Môi cậu được hôn lên.

Đối với một omega nhút nhát, thực sự là quá khó khăn để cậu chủ động. Quý Bác Nhiên cũng biết mình là alpha nên cố gắng một chút, cứ như vậy cúi đầu mυ"ŧ môi Thời Thủy. Trên đôi môi mềm mại còn mang theo một chút thanh ngọt, hình như là cùng nhau uống nước trái cây còn lưu lại hương vị. Thời Thủy chỉ kinh ngạc mở môi ra, đã bị anh tìm được cơ hội, liếʍ vào xâm nhập.

Điều này còn khiến Quý Bác Nhiên điên cuồng hơn là hấp thụ pheromone.