Sau cơn cực khoái tột đỉnh, cơ thể tất nhiên cần nhiều thời gian để nghỉ ngơi và phục hồi. Tống Hàm Thư ngủ rất sâu, nửa đường vì khát nước mà tỉnh lại, sau đó phát hiện mình bị Tần Tử Hách ôm chặt trong ngực, căn bản không thể động đậy. Cậu cũng ngái ngủ đưa tay đẩy tên này, sau đó khàn khàn nỉ non muốn uống nước. Tần Tử Hách cũng mở mắt ra một chút, ôm cậu lấy ly nước ở đầu giường.
Hắn đã chuẩn bị.
Cho nên cho dù bị ôm cả người chê nóng, Tống Hàm Thư cuối cùng cũng vẫn ngủ thϊếp đi, không so đo với tên ngốc này.
Đến rạng sáng, Tần Tử Hà vẫn cố thủ không chịu động, chủ yếu là ôm vợ quá thoải mái, hắn căn bản không muốn buông tay. Nhưng nghĩ đến ngày hôm qua đã nói phải chuẩn bị đồ ăn cho Tống Hàm Thư, hắn lại đứng lên, cơn buồn ngủ lập tức biến mất, rón rén ra khỏi giường. Tống Hàm Thư cuối cùng không bị một hỏa cầu khổng lồ ôm lấy, tư thế ngủ đều thả lỏng không ít, chỉ là hai chân vẫn có chút chuột rút, không thể tách ra quá nhiều. Khăn tắm trên thắt lưng Tần Tử Hách đã sớm không còn, cứ như vậy dắt chim đi ra khỏi phòng, ra ngoài tìm quần áo của mình.
Chiếc qυầи ɭóŧ mới phơi nửa đêm rõ ràng là chưa khô.
Tần Tử Hách thở dài, vừa đi bộ, buổi sáng con chim lớn đang cương cứng đung đưa dọc theo háng hắn.
Hắn có thể làm gì khác?
Nơi Hàm Thư ở ngay cả máy sấy cũng không có... Quá không được hắn phải chuyển vợ đến hang ổ của mình.
Tần Tử Hách tuy rằng ngu ngốc, nhưng cũng không ngu ngốc mặc quần áo còn chưa khô đi ra ngoài. Hắn mặc một cái khăn tắm mới, sau đó trực tiếp đặt hàng qua máy thông tin liên lạc, để người ta giao quần áo đến nơi này. Đồng thời hắn cũng không nghỉ ngơi, đi vào phòng bếp tìm một ít gạo, trước tiên hầm một món cháo đơn giản nhất.
Nhưng chỉ có cháo thì làm sao được?
Hàm Thư nhà hắn hôm qua vất vả như vậy, nhất định phải bổ sung dinh dưỡng, ăn thịt!
Quần áo đưa đến cửa, Tần Tử Hách thay xong liền ra cửa, lái chiếc xe thể thao huyễn khốc kia, lái chiếc xe thể thao bảnh bao đó phóng thẳng đến nhà hàng tư nhân tốt nhất ở tinh cầu thủ đô.
Làm sao nhà hàng có thể bắt đầu nấu nướng từ sáng sớm, cửa còn chưa mở. Nhưng khi đại thiếu gia như Tần Tử Hách đến, đầu bếp dù thế nào cũng phải bận rộn, bắt đầu dựa theo yêu cầu của khách nhân mà chuẩn bị. Tần Tử Hách lật qua thực đơn, trực tiếp gọi mấy loại thịt, canh hầm hấp, cái gì cũng có. Đương nhiên, món chay hắn cũng biết làm mấy cái, nhưng trong mắt alpha thích ăn thịt, cái kia đều phù hợp.
"Này, lên tôm hùm đất?" Nhìn thấy một trang đỏ trên thực đơn, Tần Tử Hách dừng lại, "Tôm hùm đất ở đâu? Sạch sẽ không?”
"Sạch sẽ! Là sản lượng của hành tinh Masala, tôm hùm đất sạch nhất và lớn nhất, trong kìm tất cả đều là thịt." Quản lý nhà hàng bắt đầu giới thiệu, "Tôm hùm đất có thịt ngon và nhiều protein, đặc biệt là loại tôm hùm đất sạch này, không kém gì thịt bò.”
Tần Tử Hách suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng tốt: "Vậy thì lấy ba cân mười ba hương, lại thêm ba cân tỏi nghiền, bỏ qua cay..." Có lẽ Hàm Thư không thích ăn cay. "
Tống Hàm Thư ngủ nửa mê nửa tỉnh, bị mùi thơm của thức ăn đánh thức.
Cậu giật giật cái mũi, cảm thấy mùi hơi kỳ lạ, không giống như những thứ sẽ có trong nhà cậu, sau đó mới biết hậu giác nhớ tới câuh và Tần Tử Hách đã làm, có thể là Tần Tử Hách đang giở trò. Trong lòng lẩm bẩm một tiếng ngốc tử, nhưng khóe môi lại mang theo nụ cười. Cậu xốc chăn lên, hai chân đau nhức khiến hắn chậm rãi đứng lên, đi dép lê đi ra ngoài ——
Quả nhiên, trên bàn đã đầy thức ăn.
Đây hẳn là hình ảnh rất ấm áp, nhưng khi thứ bắt mắt nhất ở trung tâm là hai đĩa tôm hùm đất, thì đó lại là một vấn đề khác.
Tống Hàm Thư: "Anh đang làm gì vậy? ”
Tần Tử Hách còn đang bận rộn trong phòng bếp, hắn ném rất nhiều thứ vào cháo gạo trắng, hiện tại đã nấu thành một nồi cháo bột nhão. Đương nhiên, hương vị rất ngon, nhưng dù sao cũng hoàn toàn không liên quan đến hai chữ dưỡng sinh. Nghe thấy âm thanh, alpha ngay lập tức thò đầu ra khỏi nhà bếp, kích động hét lên "bảo bối". Tống Hàm Thư còn chưa kịp đỏ mặt, Tần Tử Hách đã đẩy cậu ngồi xuống ghế đệm.
"Đói bụng chưa? Đói bụng thì chuẩn bị ăn đi! Em xem, những thứ này đều sáng sớm tôi đi mua về cho em, em ăn nhiều một chút..."
Tống Hàm Thư nhìn thoáng qua mặt bàn tất cả đều là đồ ăn, hơn nữa hai đĩa tôm hùm đất lớn kia: "Buổi sáng thức dậy liền ăn những thứ này?”
"Đúng vậy, ngươi đã vất vả như vậy, chính là cần bổ sung protein.” Tần Tử Hách coi như đương nhiên, "Em xem em thích cái gì, thịt bò, thịt cá, thịt gà ở đây đều có. Tôm hùm đất cũng là thứ tốt, thịt đặc biệt mềm, tôi đã nếm qua, em cũng ăn thử xem..."
Hắn lấy găng tay dùng một lần từ túi tạp dề: "Bảo bối, ăn trước đi, vứt vỏ lên bàn. Trong bếp tôi còn cháo, tôi lập tức bưng ra cho em!"