Thời Thủy nhạy bén nhận thấy tâm tình Quý tiên sinh không tốt.
Quý Bác Nhiên thậm chí không có ý định bổ sung pheromone vào buổi trưa, bởi vì anh không thể thản nhiên đối mặt với omega vì mình mà thất nghiệp, một mình mang thai, trải qua vô số đau đớn nhưng lại mạnh mẽ và tốt bụng. Hắn không dám tưởng tượng đến phản ứng của Thời Thủy khi phát hiện mình bị cường bạo, anh cũng không thể thú nhận tất cả những điều này với Thời Thủy lúc này.
Anh... Chắc chắn sẽ phá hủy tất cả mọi thứ bây giờ.
Thời Thủy không biết Quý tiên sinh trước mặt chính là kẻ hϊếp da^ʍ khiến cậu đau khổ, khiến cậu nhiều lần tuyệt vọng, còn rất quan tâm hỏi thăm, thấy Quý Bác Nhiên không muốn hấp thu pheromone như bình thường, cậu nảy ra sáng kiến để tuyến thể của mình hoàn toàn bại lộ ra không khí.
Hương hoa lan chanh thanh đạm tao nhã, cho dù suy nghĩ của Alpha có lộn xộn cũng không thể chống lại sự cám dỗ từ loại pheromone này.
Đây là... pheromone duy nhất phù hợp với anh.
Anh không thể từ chối.
Quý Bác Nhiên nhắm hai mắt lại, trốn tránh đem chóp mũi đặt ở sau gáy Thời Thủy, hít một hơi thật sâu mùi hương ngọt ngào khiến anh mê luyến và áy náy.
Buổi trưa bánh bao nhỏ hiếm khi được bú sữa của ba, bụng tròn trịa phình ra.
Thời Thủy cùng con gái nghỉ trưa, bé con không chịu ngủ trong nôi, nhất định phải dính vào trên người Thời Thủy. Omega cười ôm lấy con gái, để cô bé tựa vào ngực mình ngủ, bánh bao nhỏ vừa vặn nằm dưới cánh tay của Thạch Thủy.
Quý Bác Nhiên căn bản không cách nào nhắm mắt lại.
Anh gọi điện thoại cho Tần Tử Hách, hỏi bạn tốt của mình hiện tại nên làm gì bây giờ.
"Cái gì! Đó là con cậu?”
Tần Tử Hách ngủ đến giữa trưa mới dậy, dù sao trong biệt thự cũng không có ai khác, hắn chỉ mặc một cái quần đùi, tất cả những nơi khác đều trần trụi. Đũng quần phồng lên đặc biệt đắc ý, hắn vốn muốn tự mình thủ da^ʍ, lại nghe được Quý Bác Nhiên nói omega mang theo con ruột của hắn?
- Mẹ kiếp m, chuyện gì xảy ra, cậu nói rõ ràng cho lão tử, cậu từ khi nào có con gái?!" Cổ họng alpha sắp gào thét.
"Hẳn là lần đi công tác." Giọng Quý Bác Nhiên khàn khàn, "Tôi... Lần nhập viện đó.”
"Nhưng lần đó không phải cậu bị một tên ngốc bỏ thuốc mê sao? Mẹ kiếp, ý cậu là cậu không trực tiếp ngất đi sao??? ”
"Đúng."
Đầu kia của máy thông tin liên lạc im lặng.
Trong đầu Tần Tử Hách đầy dấu chấm hỏi.
Hắn không quan tâm nhiều đến omega, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn coi hϊếp da^ʍ không phải là một vấn đề lớn. Tiểu tử Quý Bác Nhiên kia nhất định là bắt nạt người ta, nếu không thì bây giờ đã không hoảng loạn như thế này. Mẹ kiếp, suy cho cùng vẫn là trách đám ngu ngốc hạ dược kia!
"Đó là con gái của cậu".
"Omega kia cũng là người vợ cậu muốn..."
Quý Bác Nhiên mím môi: "Thời Thủy là đàn ông. ”
"Được rồi đàn ông cũng là vợ, cậu cứ theo đuổi đi! Bù đắp đi!" Tần Tử Hách lại mắng "Nẹ kiếp, vợ con đều có rồi, phạm sai lầm lại không có cách nào quay ngược thời gian, Quý Bác Nhiên, từ khi nào cậu nhát gan như vậy? Đuổi theo đi!”
Đáp án đơn giản thô bạo của bạn tốt khiến Quý Bác Nhiên dở khóc dở cười.
"Tôi chỉ lo lắng... Cậu ấy không thể chấp nhận điều đó. Anh giải thích, "Sau tất cả, tôi đã làm tổn thương cậu ấy."
"Vậy từ giờ trở đi bù đắp, rối rắm chuyện quá khứ làm gì? Hơn nữa tôi nói cho cậu biết, cậu cũng là người bị hại được không, chuyện lúc trước thiếu chút nữa bị hại chết cậu đã quên rồi sao?" Tần Tử Hách ở bên kia hận rèn sắt không thành thép, "Sao cậu lại nhút nhát như vậy, Quý Bác Nhiên, cậu còn phải là Quý Bác Nhiên hay không, bạn nhỏ mẫu giáo đừng làm bộ như người lớn gọi điện thoại cho tôi.”
[ Bạn bè chất lượng quá đi! Tần Tử Hách 10 điểm (〃゚3゚〃) ]
Tuy rằng nói đơn giản, nhưng Tần Tử Hách cũng không sai.
Hắn thở ra một hơi, tâm tình rốt cuộc ổn định hơn một chút.
Thời Thủy phát hiện, Quý tiên sinh sau giờ nghỉ trưa lại khôi phục dáng vẻ bình thường.
Anh nghiêm túc làm việc của mình, nhưng hình như hôm nay cũng không bận rộn lắm, Quý tiên sinh cũng chỉ đưa cậu đi uống trà. Bánh bao nhỏ cũng ngủ đủ, mơ mơ màng màng được Quý Bác Nhiên ôm vào trong ngực, đại khái là cảm giác được thân thể của chú Alpha rất ấm áp, vật nhỏ cũng không phản kháng, còn ngoan ngoãn nhìn ba ở đối diện.
"Cô bé rất ngoan." Quý Bác Nhiên biểu tình bình tĩnh, nhưng ở nơi Thời Thủy không nhìn thấy, kỳ thật tay anh lại hơi run. Cơ thể bánh bao nhỏ quá mềm mại, anh sợ mình vụng về, làm đau miếng thịt nho nhỏ này...
Rõ ràng cũng không phải là lần đầu tiên ôm cô bé.
Thời Thủy mỉm cười, phát hiện Quý tiên sinh quả nhiên là một alpha rất thích trẻ con: “Đúng vậy, trẻ con đều như vậy, lúc ngủ gập người lại cũng không thành vấn đề.”
Pheromone trong không khí vẫn chưa bị triệt tiêu nên hương hoa lan chanh và hương rượu ngải cứu luôn trộn lẫn với nhau. Hai người lớn có thể không có cảm nhận được, nhưng bánh bao nhỏ
rất thích môi trường như vậy.
Hai luồng pheromone làm cho cô bé rất thoải mái.
Đây là sự khao khát của trẻ đối với bản năng pheromone của cha mẹ.
Lần đầu tiên cô bé dựa vào trong lòng Quý Bác Nhiên không chịu ra, bàn tay nhỏ bé còn nắm chặt một chút quần áo, khiến Thời Thủy muốn cười lại bất đắc dĩ. Cũng may tình cách Quý tiên sinh tốt, trực tiếp ôm bánh bao nhỏ một đường về nhà, còn đưa cô bé đi ăn cùng. Ngoài thực phẩm bổ sung tự làm, còn có thực phẩm chức năng dành cho trẻ em được sản xuất đặc biệt với nhiều chất dinh dưỡng được bổ sung. Quý Bác Nhiên cho bánh bao nhỏ một gói, bé con ăn đến miệng cũng không chịu dừng, tại chỗ càng bám dính Quý Bác Nhiên.
Thời Thủy không khỏi bật cười: "Nha, con cảm thấy đồ ăn ba thường làm cho con ăn không ngon sao?"
Bánh bao nhỏ ăn một túi nhỏ, còn ngậm chặt miệng túi không chịu buông.
Quý Bác Nhiên cũng mỉm cười, lần đầu tiên cảm nhận được hạnh phúc khi ở cạnh bạn đời và con nhỏ —— mặc dù Thời Thủy vẫn chưa phải là bạn đời của anh.
"Không sao, cô bé thích thì lấy nhiều một chút, có thể thường xuyên đến ăn."