Thấy nàng tươi cười, Từ Thư Uyển kinh hỉ hỏi, “Tiểu Sơ, con có thể nghe hiểu lời ta nói sao?”
Nàng vẫn tiếp tục cười duyên với Từ Thư Uyển, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Vương phi vẻ mặt nhìn như ôn hòa kì thực cao thâm quan sát hai dì cháu, sau đạm cười với Từ Thư Uyển, “Tiểu Sơ còn quá nhỏ, đừng yêu cầu nàng quá cao, nàng hẳn vì thân cận với ngươi nên mới cười với ngươi.”
Từ Thư Uyển lập tức tiếp lời, nói, “Vương phi, là ta có chút nóng vội.”
Lúc này Lí thái y đã bắt mạch xong, đứng lên đến bên cạnh Vương phi, khẽ cúi người sau nói, “Hồi bẩm Vương phi, bệnh của biểu tiểu thư đã không ngại, không cần uống thuốc, chỉ cần sau này chú ý ẩm thực nhiều hơn là được.”
Vương phi gật gật đầu, cũng không quay đầu lại nói, “Ninh Thúy, thay ta tạ thái y, rồi thái y rời phủ.”
Ninh Thúy đứng ở phía sau Vương phi, cũng chính là nha hoàn mặt tròn, diện mạo thảo hỉ hôm nọ, nghe vậy liền quỳ gối đáp lời, mang Lí thái y đi.
Lúc này Từ Thư Uyển lập tức khom người nói: “Thϊếp thân sợ hãi, mỗi lần đều phải mệt nhọc Vương phi, mong rằng Vương phi thứ tội.”
Vương phi không mặn không nhạt nâng Từ Thư Uyển dậy,”Người một nhà còn nói chuyện này để làm gì, Tiểu Sơ có bệnh, đương nhiên phải thỉnh đại phu, ta thân là đương gia chủ mẫu, làm những chuyện này là theo lý phải làm. Huống chi, lần này người mời thái y về là Thiên Hựu.”
Nàng nói xong, khẽ xoay người nói: “Thiên Hựu, con đã lo lắng cho Tiểu Sơ biểu muội như vậy, hiện tại qua thăm nàng đi.”
Lúc này Từ Thư Uyển đến bên cạnh Vân Mộng Sơ, ngồi xuống giường, khẽ dùng sức ôm Vân Mộng Sơ vào lòng, ôn nhu dỗ dành nói: “Tiểu Sơ, mau cám ơn thế tử, là thế tử thay con mời thái y đến, nói tạ đi…”
“Không cần.” Sở Thiên Hựu lúc này nhàn nhạt nói, hắn cũng không muốn liên lụy quá nhiều với Vân Mộng Sơ, lúc trước cứu nàng là vì Từ sườn phi, lần này cứu nàng là vì…
Lúc Sở Thiên Hựu vừa định xoay người đi, bỗng nhiên nghe được từ chỗ Vân Mộng Sơ truyền đến thanh âm thập phần trẻ con, rõ ràng không thuần thục:
“Tạ —— tạ —— “
Sở Thiên Hựu nhất thời quay đầu lại, khuôn mặt luôn luôn lạnh như băng thế nhưng mang theo một tia kinh ngạc nho nhỏ, nhìn tiểu oa nhi ngồi trên giường đang nhếch miệng cười với mình.
Làn da nàng sáng bóng trong suốt, khiến người ta nhìn qua liền muốn véo một cái, con ngươi của nàng óng ánh trong suốt, mang theo một chút màu tím sẫm, làm cặp mắt to của nàng càng thêm nổi bật, tạo thêm một chút điểm sáng cho cô bé nhỏ.