Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 35

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ma ma…”

Tề ma ma vừa mát xa bả vai cho Vương phi vừa nói: “Thỉnh Vương phi hãy thả tâm, đại tiểu thư tuy có chút tùy hứng, nhưng vẫn vô cùng trí tuệ, chắc chắn sẽ nghĩ thông suốt. Về phần thế tử, Vương phi không cần quan tâm, lấy tài năng của thế tử, nhất định sẽ không để Vương phi thất vọng.”

Vương phi phất phất tay, ý bảo Tề ma ma không cần lại mát xa, nhường bà đi xuống.

Giải quyết Từ Thư Uyển sao? Lúc nàng mới vào phủ cũng từng nghĩ tới, cũng từng xem Từ Thư Uyển như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Nhưng giải quyết Từ Thư Uyển thì có ích gì. Giải quyết Từ Thư Uyển chỉ khiến Vương gia cách nàng càng lúc càng xa. Lòng của Vương gia vô luận thế nào cũng không ở trên người nàng.

Lòng của Vương gia, đã sớm thuộc về một người chết, đối với nàng chỉ có kính trọng, không có tình yêu.

Đã chỉ còn lại kính trọng, như vậy nàng sẽ khiến Vương gia kính trọng nàng thêm vài phần. Nàng giữ lại Từ Thư Uyển, cử chỉ rộng lượng khoan dung, quả nhiên Vương gia đối nàng càng thêm tôn kính vài phần, nhưng loại tôn kính này, thủy chung không phải là thứ nàng muốn.

Nàng muốn lòng của Vương gia, nhưng lại thủy chung không chiếm được.

Có lẽ có nữ nhân sẽ nói nàng rất tham lam. Một thê tử, có thể được trượng phu kính trọng, đã là chuyện cực khó. Nhưng nàng không cam lòng.

Nàng muốn Vương gia chân chính yêu nàng. Nàng muốn làm một nữ nhân được yêu, muốn được trải qua cảm giác vui vẻ nhất thế giới mà mẫu hậu từng nói. Nhưng lại thủy chung làm không được…

Nàng tuy rằng là trưởng công chúa cao quý, nhưng bối cảnh nhà mẹ đẻ của lão Vương phi cũng hùng hậu không kém, cho nên nàng chỉ có thể tránh đi mũi nhọn, lão Vương phi lúc trước đã nói lưu lại một mạng cho Chương di nương, nàng cũng chỉ có thể lưu lại.

Bất quá, hừ, mạng của Chương di nương, chỉ là dài thêm vài năm thôi. Nàng sẽ giao cho con mình thay nàng diệt trừ.

Về phần Từ Thư Uyển và Vân Mộng Sơ, nếu hai người này thức thời an phận, nàng sẽ không để ý mà lưu trữ các nàng, cung ăn cung uống, trừ bỏ vì muốn biểu hiện bản thân hiền lành rộng lượng, nàng cũng muốn tính toán cho chuyện ngày sau…

Thời gian của nàng…

Vừa nghĩ đến chuyệnnày, nàng bỗng nhiên nắm chặt ngực áo, như thể đang nhẫn nhịn cái gì. Tay kia của nàng lấy ra một cái chai nhỏ bên hông, miễn cưỡng mở nắp ra, vội vàng đem thứ bên trong đổ vào miệng.

Một lát sau, nàng thở phào một cái, hơi thở trở nên thông thuận, nhưng đáy mắt lại âm trầm thêm vài phần.

Còn chưa đến nửa năm, thế nhưng lại phát tác, nàng có phải đã đến gần cái chết thêm một bước…

Nếu mẫu hậu không tìm được giải dược, nàng phải chuẩn bị cho hậu sự từ bây giờ. Từ Thư Uyển tính tình dịu dàng thiện lương, so với việc để một nữ nhân không biết tên chiếm lấy vị trí của nàng, chẳng bằng đưa cho Từ Thư Uyển, dù sao nàng vẫn tin được vào tính tình của Từ Thư Uyển.

Nàng đang nghĩ ngợi, cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, Vương gia cất bước đi vào.

Nàng thu dọn tâm tư, đi ra nghênh đón, thay Vương gia cởi xuống áo khoác, miệng hỏi: “Vương gia, hôm nay bàn bạc thế nào?”

Sở Thân Vương gật gật đầu, “Cũng tốt, hôm nay vất vả ngươi, ta đã bàn một chút với Lăng Hiên tiên sinh, hiện tại hết thảy còn chưa sáng tỏ, chờ vài năm lại tính. Đúng rồi, nghe Lăng Hiên nói, hắn thu Vân Mộng Sơ làm đệ tử?”

Vương phi gật đầu, “Đúng rồi, Tiểu Sơ hôm nay cởi được liên hoàn khấu của tiên sinh, đương nhiên được thu về làm nữ đệ tử.”
« Chương TrướcChương Tiếp »