Chương 33

Chương di nương phục hồi tinh thần lại, nhìn đứa con đã dần dần trưởng thành của mình, trong lòng không khỏi bi ai, “Nhị thiếu gia, Vân Mộng Sơ hiện tại là sư muội của thế tử, dựa theo tính tình của Vương phi, tối thiểu sẽ không bạc đãi bọn họ, cứ tiếp tục như vậy, trong vương phủ sẽ càng không còn chỗ cho chúng ta dung thân. Nhị thiếu gia, lúc ở trong thọ yến, thế tử vẫn đối với ngài như vậy sao?”

Sở Thiên Hi không cam lòng gật gật đầu, “Giống như trước đây, đối với ta lạnh như băng, cơ bản là không quan tâm ta. Hắn từ lúc còn nhỏ cho tới bây giờ đều không xem ta là ca ca, cơ hồ nhiều lần xem ta như người vô hình, ta có lấy lòng thế nào cũng vô dụng.”

Chương di nương ánh mắt lạnh lãnh, “Một khi đã như vậy, có một số việc liền không thể trách chúng ta.” Nàng từng có một thời hồn nhiên, từng có ảo tưởng, chỉ tiếc, mọi chuyện không chấp nhận nàng tiếp tục đơn thuần.

“Nhị thiếu gia, cứ tiếp diễn như vậy, hai người chúng ta sẽ không còn địa vị gì trong phủ, tựa như vị thứ xuất huynh đệ kia của Vương gia bị đuổi khỏi phủ, chúng ta…”

Sở Thiên Hi cười khổ, “Di nương nói rất có lý, ta làm sao không rõ, chính là ta căn bản không tìm được cơ hội xuống tay, vừa có thể hoàn toàn diệt trừ bọn họ, vừa không đem sự tình liên lụy đến chúng ta.”

Chương di nương mím môi, “Nhị thiếu gia, yên tâm đi, nhất định sẽ có cơ hội.”



Sở Thân Vương tự mình tiễn Lăng Hiên, lúc này còn chưa trở về phòng, Vương phi liền nhân cơ hội dắt Sở Thiên Ninh và Sở Thiên Hựu về phòng hỏi chuyện.

Vương phi ngồi trên chủ vị, sắc mặt bình thản nhìn hai đứa nhỏ đang đứng, tuy rằng thần sắc không thấy nghiêm khắc, nhưng Sở Thiên Ninh lại khẩn trương lên.

“Mẫu thân…” Sở Thiên Ninh nhỏ giọng kêu một tiếng.

“Ừm.” Vương phi nhàn nhạt đáp lời.

Sở Thiên Ninh thấy sắc mặt Vương phi không mấy hiền lành, cũng không dám nói gì nữa.

“Ninh nhi, ta có dạy con phải khiêm tốn làm người chưa, đối với một người, cho dù là trong lòng cảm thấy chán ghét cũng không thể biểu hiện ra mặt?”

Sở Thiên Ninh khẽ gật đầu, “Mẫu thân đã dạy.”

“Ta biết con luôn khinh thường xuất thân của Vân Mộng Sơ, không mấy yêu thích nàng, nhưng nàng dù sao cũng được chính miệng Vương gia đồng ý nuôi dưỡng trong phủ, hơn nữa là con bài làm an tâm Từ Thư Uyển. Hôm nay nàng được Lăng Hiên tiên sinh thưởng thức, thu làm đệ tử. Phải biết rằng, được làm đệ tử của Lăng Hiên tiên sinh, tuyệt không phải tài trí bình thường, nàng bây giờ còn nhỏ, nhưng sau khi lớn lên nhất định sẽ có chút hành động, người như thế, nếu có thể giao hảo thì ngàn vạn không nên trở thành kẻ địch với nàng. Đã hiểu chưa?”Vương phi nhàn nhạt nói.

Sở Thiên Ninh nhịn không được hỏi một câu, “Mẫu thân, chúng ta vì sao phải đối tốt với Vân Mộng Sơ, nàng bất quá chỉ là một biểu tiểu thư sống nhờ trong vương phủ, còn không phải tùy ý chúng ta bài bố sao?”

Vương phi hừ lạnh một tiếng, “Bài bố? Hừ, trong vương phủ này, người duy nhất khiến Từ Thư Uyển để ý chỉ có mỗi Vân Mộng Sơ. Chỉ cần đối tốt với Vân Mộng Sơ, nàng sẽ vĩnh viễn mặc cho ta bài bố, sẽ không sinh sự. Nhưng nếu Vân Mộng Sơ có việc, nàng nhất định náo đến trước mặt Vương gia, đến lúc đó sẽ phiền toái. Vô luận thế nào, nàng đều là nữ nhân đầu tiên của Vương gia, ở trong lòng Vương gia cũng có chút vị trí. Đối với người như thế, thu phục là phương pháp tốt nhất.”