- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
- Chương 30
Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
Chương 30
Sở Thiên Hựu khẽ cúi mắt, tinh tường nhìn thấy Sở Thiên Hi nắm chặt nắm tay, trong lòng cười lạnh.
Không cam lòng sao, muốn trả thù sao? Đáng tiếc, ngươi vĩnh viễn sẽ không lại có cơ hội.
Triệu Diệc Như, trước kia, khi hắn lần đầu tiên gặp nàng, trong lòng cư nhiên thật thích tiểu cô nương “Hoạt bát sáng sủa” này, còn luôn luôn xem vẻ tùy hứng điêu ngoa của nàng trở thành chí tình chí nghĩa, không chút kệch cỡm.
Hắn thật đúng là ngốc!
Hắn khi đó, lần đầu tiên gặp Triệu Diệc Như, lần đầu tiên gặp một tiểu cô nương xinh đẹp hoàn toàn bất đồng với những tiểu cô nương khác trong hoàng cung, trong lòng thế nhưng thập phần vui mừng, thậm chí còn nói chuyện lấy lòng nàng.
Nhưng Triệu Diệc Như luôn ôn hoà với hắn, thái độ đối với hắn và Sở Thiên Hi đều giống nhau như đúc, thậm chí đôi khi có chút thân cận Sở Thiên Hi hơn một chút.
Kiếp trước, giờ phút này, nếu không phải hắn vì muốn Triệu Diệc Như thích mình, cố ý miễn cưỡng dỗ nàng vui vẻ dù bản thân không giỏi nói chuyện, nàng khi đó cũng sẽ không thể yêu cầu ngồi giữa hắn và Sở Thiên Hi, mà giống như bây giờ, yêu cầu được ngồi cạnh Sở Thiên Hi.
Hắn kiếp trước, thật sự là quá ngu ngốc, thâu tâm lấy phế tin hai người kia…
Hắn kiếp này, tuyệt đối không lại dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào.
Hắn càng nghĩ, thần sắc trên mặt càng lạnh hơn, lúc này ngay cả Vương phi vì đang nói chuyện với Triệu phu nhân nên không lưu ý đến biến hóa trên người Sở Thiên Hựu.
Chỉ có bị Vân Mộng Sơ luôn được Từ Thư Uyển ôm vào ngực, ngồi ở cạnh Sở Thiên Hựu, nhìn thấy.
Nàng thấy trong cặp mắt đen kia của Sở Thiên Hựu, ngoại trừ lạnh như băng, chính là thâm trầm thống khổ.
Đây tuyệt đối không phải là kiểu thống khổ của một đứa nhỏ năm tuổi có thể có, mà giống như, là nỗi tang thương của một người trưởng thành đã trải qua thù nhà hận nước gì đó…
Chẳng lẽ thế tử… Hắn?
Nàng nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ nghĩ, vươn một bàn tay lặng lẽ cầm lấy tay thế tử. Con người khi đang một mình gặm nhấm thống khổ, trong tiềm thức đều muốn người khác an ủi mình một chút. Vị thế tử này luôn luôn đối tốt với nàng, hắn hiện tại thống khổ, nàng thế nào cũng nên an ủi hắn một chút mới được. Bất quá chuyện nàng có thể làm cực kì hữu hạn, chỉ lặng lẽ nắm tay hắn.
Tay đột nhiên bị nắm lấy, Sở Thiên Hựu nhanh như chớp ngẩng đầu lên, ánh mắt cực kì lạnh như băng, nhưng khi thấy người nắm tay mình là Vân Mộng Sơ, thần sắc hắn lại khôi phục vẻ lạnh lùng như xưa, nhàn nhạt nhìn nàng.
Nàng cười cười, “Ấm……”
Sở Thiên Hựu hơi sửng sốt, cúi đầu nhìn về phía hai bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy mình, ánh mắt thoáng hiện vài phần mê mang.
Hắn như vậy, cư nhiên còn có tư cách đi sưởi ấm người khác sao…
Đến chính hắn còn cảm thấy bản thân đã lạnh đến tận xương, tay hắn, thế nhưng nhường nàng cảm thấy ấm sao.
Thật sự là một đứa nhỏ đáng yêu, Tiểu Sơ…
Có lẽ có một nữ nhi như Tiểu Sơ, sẽ là một chuyện tốt.
Từ Thư Uyển vốn đang ngoan ngoãn nghe Vương phi nói chuyện, không để ý lắm đến Vân Mộng Sơ, lúc này bỗng nhiên nghe nàng nói ấm, lập tức cúi đầu nhìn nhìn Vân Mộng Sơ, nhất thời phát hiện Vân Mộng Sơ đang nắm tay thế tử.
Nàng lập tức kéo tay Vân Mộng Sơ lại, cười với Sở Thiên Hựu: “Thế tử, thật có lỗi, Tiểu Sơ không hiểu chuyện, quấy nhiễu đến ngươi.”
Sở Thiên Hựu thấy Từ Thư Uyển có chút bất an, hiếm khi chịu đáp lại hai chữ, “Không sao.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
- Chương 30