- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
- Chương 27
Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
Chương 27
Từ Thư Uyển mừng rỡ, nói với Vân Mộng Sơ: “Tiểu Sơ, cám ơn Lăng Hiên tiên sinh đi, nói tạ, tiểu di đã dạy con đó, tạ —— tạ —— “
Nàng nhìn Lăng Hiên tiên sinh, hơi hơi nhếch miệng cười, chậm rãi nói: “Tạ —— tạ —— “
Vương phi ở bên cạnh nói: “Thiên Hựu cuối cùng có một tiểu sư muội. Từ sườn phi, chúc mừng, Tiểu Sơ tương lai tất thành châu báu.”
“Tạ Vương phi cát ngôn.” Từ Thư Uyển khẽ quỳ gối, sau lại nói với Lăng Hiên tiên sinh: “Tiên sinh có thể để ý tới Tiểu Sơ, thật sự là phúc phận của nàng, ta nhất định sẽ nhường nàng đi theo tiên sinh cố gắn học tập, thỉnh tiên sinh không cần băn khoăn.”
Lăng Hiên khẽ gật đầu, “Đây là tự nhiên.”
Lúc này, Triệu phu nhân dắt con gái của mình cùng Sở Thiên Ninh, Sở Thiên Hi trở về. Triệu phu nhân nghe được chuyện này liền gật đầu chúc mừng. Sở Thiên Ninh hừ lạnh một tiếng, rất có ý khinh thường.
Không nghĩ tới nha đầu Vân Mộng Sơ không rõ lai lịch này thế nhưng có vận may tốt đến vậy.
Bất quá, cho dù may mắn đến cỡ nào, hèn mọn vẫn là hội hèn mọn, Vân Mộng Sơ vẫn là một nha đầu không rõ lai lịch, không thể tạo nổi sóng gió gì.
Sở Thiên Hi sau khi biết được, đầu tiên là chúc mừng hai câu, sau đó hơi hơi rũ mắt xuống, trong mắt rõ ràng lóe lên ghen tị cùng không cam lòng.
Vân Mộng Sơ thận trọng lưu ý đến điểm này, trong lòng âm thầm cảnh giác Sở Thiên Hi.
Triệu gia ca ca Triệu Diệc Tuấn là đứa nhỏ lớn tuổi nhất, lịch sự nói vài câu chúc mừng. Triệu Diệc Như thì chu miệng không vui, nhỏ giọng nói thầm, “Vì sao thu nàng mà không thu ta, ta chỗ nào không bằng nàng?”
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng vẫn có vài người nghe được.
Vân Mộng Sơ nghe được nhưng coi như không nghe thấy, từ tai này đi qua tai kia. Triệu phu nhân thì hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Diệc Như một cái, rồi quay sang cười làm lành với Từ Thư Uyển.
Mà Sở Thiên Hựu…
Trên mặt Sở Thiên Hựu, thế nhưng xuất hiện một tia châm chọc hiếm thấy, phảng phất như đang châm chọc Triệu Diệc Như, cũng phảng phất như đang châm chọc bản thân.
Vân Mộng Sơ nhất thời khϊếp sợ không thôi, trên mặt Sở Thiên Hựu thế nhưng xuất hiện biểu cảm không phải là lạnh lùng hay nhíu mày, hơn nữa lại là vì Triệu gia Triệu Diệc Như. Thế này cực kì không bình thường.
Nàng hít sâu một hơi, vỗ vỗ vai Từ Thư Uyển, giãy dụa muốn xuống đất. Từ Thư Uyển đã bế nàng một hồi lâu, hiện tại khối lượng của nàng đã không phải nhẹ, thể chất Từ Thư Uyển yếu kém như vậy, sao có thể ôm lâu, nàng vẫn là tự mình đứng xuống đất đứng thì hơn.
Từ Thư Uyển cảm nhận được động tác của nàng, có chút sửng sốt, nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt nàng xuống dưới, để nàng đứng trên mặt đất.
Nàng nhúc nhích cặp chân ngắn, có chút lung lay đi tới bên cạnh Lăng Hiên, ngửa đầu nhìn hắn.
Vương phi thấy thế cười nói: “Nhỏ như vậy đã biết tìm sư phụ rồi a?”
Lăng Hiên cười hề hề cúi đầu, đối với đệ tử nhà mình, Lăng Hiên vô luận thế nào ở mặt ngoài đều sẽ cười, “Tiểu Sơ? Có chuyện gì sao?”
Vân Mộng Sơ còn nhỏ như vậy, Lăng Hiên đương nhiên không trông cậy vào nàng sẽ nói ra cái gì, chỉ là ở mặt ngoài hỏi một câu mà thôi.
Nhưng không nghĩ tới, Vân Mộng Sơ lại đứt quãng, như thể không quá thuần thục, nói: “Sư… Phụ…” Vừa nói vừa vươn tay, nhẹ nhàng kéo ngoại bào của Lăng Hiên.
Lăng Hiên nhất thời có chút khϊếp sợ xem nàng, liền vươn tay ôm lấy nàng, cẩn thận đánh giá đứa nhỏ phảng phất có chút ngây thơ, ha ha cười nói: “Giỏ lắm, Lăng Hiên ta lần này lại thu được một đồ đệ giỏi, nhỏ như vậy đã biết gọi sư phụ, không hề kém các sư huynh của con nha, có phải không Thiên Hựu?” Lăng Hiên nói xong, nhìn về phía Sở Thiên Hựu đang đứng lẳng lặng cách đó không xa.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Nuôi Cô Vợ Dễ Thương
- Chương 27