Vân Mộng Sơ nhàn nhạt nói: “Tiêu công tử, ta thật sự nghe không hiểu công tử đang nói cái gì. Thỉnh công tử mau rời đi.”
“Ta bây giờ còn chưa muốn đi.” Tiêu Hàm dứt khoát ngồi xuống ghế, ánh mắt có chút khıêυ khí©h nhìn Vân Mộng Sơ.
Ranh con chết tiệt! Ngươi không đi thì ta đi!
Vân Mộng Sơ quay ngoắt người lại định rời đi, không ngờ lại nghe Tiêu Hàm nhỏ giọng nói sau lưng nàng: “Ngươi có chắc là ngươi định cứ như vậy mà đi sao? Nếu ngươi cứ đi như vậy, ta sẽ lập tức đi rêu rao khắp nơi rằng ngươi là nữ tử.”
Bước chân nàng nhất thời cứng lại, mặc dù trong lòng muốn tiếp tục đi về phía trước, trực tiếp vung tay áo đi ra ngoài, nhưng nàng không dám đánh cược. Vạn nhất Tiêu Hàm thật sự đi rêu rao khắp nơi chuyện nàng là nữ tử, tuy rằng chưa hẳn có người lập tức tin, nhưng khẳng định có người đến chứng thực. Nếu nàng lại sơ sẩy lộ ra dấu vết, vậy sự tình có thể rất bất ổn.Vương phi cho phép nàng có thể ra vào vương phủ, điều kiện tiên quyết là không thể bôi đen danh dự của vương phủ. Nàng lấy thân phận nữ tử xuất đầu lộ diện làm ăn buôn bán, tuy rằng đã thay hình đổi dạng, nhưng cũng không chịu nổi lời đồn của thiên hạ. Nếu thật sự có người muốn hại nàng, thanh danh của nàng muốn không bị hủy cũng khó.
Cho nên, nàng chỉ có thể đứng tại chỗ, cắn răng quay đầu lại, lẳng lặng nhìn Tiêu Hàm. “Không biết lời vừa rồi của Tiêu công tử là có ý gì.”
“Tò mò nha.” Tiêu Hàm cười có chút âm hiểm, “Một nữ tử còn nhỏ tuổi như ngươi lại đi làm buôn bán, ta quả thật là lần đầu tiên nhìn thấy. Ngươi vì sao phải ra ngoài kinh doanh? Người trong nhà làm sao có thể đồng ý cho ngươi làm loại chuyện này, còn nữa, ta nhìn mặt ngươi thế nào cũng giống mặt của nam tử, tuy rằng có chút giống nữ, nhưng cũng không bị người khác nhìn lầm. Ngươi làm thế nào để biến mặt của mình thành cái dạng này?”
Vân Mộng Sơ khẽ mím môi, nói thầm với bản thân phải đánh cược một phen. Nàng đi đến trước mặt Tiêu Hàm, lạnh nhạt hỏi: “Không biết Tiêu công tử có nhìn ra dấu hiệu dịch dung trên mặt ta?”
Tiêu Hàm cẩn thận quan sát, mắt đảo tới đảo lui trên mặt, tuy rằng rất muốn sờ thử, nhưng cũng biết nam nữ chi phòng, không có tiến lên thử bóp mấy cái.
Cẩn thận nhìn hồi lâu, Tiêu Hàm chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, “Ta nhìn không ra, chỉ có thể nói kỹ năng dịch dung của ngươi rất cao minh.”
Vân Mộng Sơ nghe xong, trong lòng cực ý vừa ý thuốc dịch dung của Thất Nguyệt. Có lần sau khi dùng Dịch Dung Cao, nàng đã quan sát thử bộ dáng của mình trong gương, cũng hỏi qua ý kiến của Từ Vân. Ngay cả Từ Vân đều nói hoàn toàn nhìn không ra dấu vết dịch dung, thế nên nàng mới yên tâm lớn mật để cho Tiêu Hàm nhìn. Quả nhiên Tiêu Hàm cũng không biết loại đồ chơi dịch dung hi hữu này.
Có điểm này làm bảo đảm, Vân Mộng Sơ yên tâm rất nhiều, tiếp tục nói: “Bởi vì ta vốn lớn lên với bộ dáng thế này. Cha ta ghét bỏ ta, chỉ có ta mẫu thân có chút thương yêu ta. Là mẫu thân cho ta bạc, ta cảm thấy mình không thể chỉ dùng một chút bạc đó để sống qua ngày, ta muốn bản thân làm ra công trạng, cho nên ta mới đi kinh doanh.”
Tiêu Hàm nghe xong, thần sắc có chút ảm đạm, “Không nghĩ tới, ngươi thế nhưng… thật giống ta a.”
Vân Mộng Sơ nghe vậy, âm thầm nở nụ cười, tiếp tục tận lực diễn cho hợp ý Tiêu Hàm, “Cho nên, Tiêu công tử, chuyện của ta chính là như vậy. Nếu ngươi cố ý khó xử ta, ta cũng không thể nói gì hơn.”
Tiêu Hàm nghiêng đầu nhìn nàng một hồi, đột nhiên hỏi: “Còn giọng nói của ngươi làm thế nào thay đổi?”
“Ta học qua.” Nàng nhàn nhạt giải thích.
Tiêu Hàm đưa tay xoa cằm mình, “Tuy rằng những lời ngươi nói vừa rồi còn có rất nhiều lỗ hổng, bất quá ngươi xem ra chỉ là một nữ hài tử đáng thương. Thôi quên đi, ta hôm nay coi như thiện tâm không làm khó dễ ngươi. Loại kem bảo vệ da cao cấp đó, ta cũng tạm thời không cần, chờ lần sau có hàng, ta sẽ lại đến mua. Bất quá, ngươi vừa rồi nói muốn đưa ta cái gì đó vẫn phải đưa. Ta đã tới đây, tuyệt đối không thể tay không trở về.”