Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 194

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đáp án hẳn là không thể.



Như Ngọc Lâu khai trương được một tháng, việc kinh doanh hết sức phấn khởi, khiến cho Vân Mộng Sơ lại phải tìm thợ thủ công đến làm thêm dụng cụ, gia tăng tốc độ sản xuất, mới miễn cưỡng đáp ứng đủ nhu cầu.

Bất quá, tuy rằng có chút phiền toái, nhưng bạc kiếm vào đầy cả rương.

Một buổi tối nọ, Cung Nghị đem sổ sách kinh doanh của các cửa hàng trong nửa năm qua đến cho Sở Thiên Hựu. Sở Thiên Hựu xem những cửa hàng khác, đều không có vấn đề gì lớn, chỉ khi xem đến sổ của Mĩ Dung Phường, hắn nhíu mày, “Sao Mĩ Dung Phường hai tháng thu vào thấp hơn nhiều như vậy?”

Cung Nghị nói: “Hai tháng nay, trong kinh thành, có một nhóm người không biết từ nơi nào đến mở một cửa hàng tên là Như Ngọc Lâu, bọn họ đã cướp đi của chúng ta không ít mối làm ăn.”

“Như Ngọc Lâu…” Sở Thiên Hựu trầm ngâm.

Lời của tác giả: Về phần nam chính, người này trước mắt luôn xem nữ chính là con gái của mình, cho tới bây giờ đều không nghĩ tới bản thân sẽ nảy sinh loại cảm tình đó với chính đứa con gái của mình. Cũng không phải anh chàng này phản ứng trì độn đối với chuyện tình cảm, chủ yếu là anh ta có chút vấn đề khi xác định mối quan hệ giữa mình và nữ chính lúc ban đầu, cho nên mới khiến bản thân rối rắm… Bất quá, rối rắm này sẽ không kéo dài bao lâu…

“Như Ngọc Lâu…” Sở Thiên Hựu trầm ngâm, hắn có nghe qua về Như Ngọc Lâu, quản sự nơi này hình như là một người tên là Phó Trần Âm.

Phó Trần Âm…

Hắn nhớ, cách đây không lâu, khi Phó Trần Âm tìm đến Mĩ Dung Phường bàn chuyện hợp tác mua nguyên liệu, là Nghiêm Chiêm giới thiệu người này đến. Nghiêm Chiêm tuy rằng chỉ kinh doanh ở phương bắc, nhưng ông ta dù sao cũng là cự phụ phương bắc, thương nhân nào cũng sẽ cho ông ta chút mặt mũi, cho nên quản sự cửa hàng của hắn cũng đồng ý hợp tác với Phó Trần Âm.

Lúc đó bất quá là một chuyện nhỏ, hắn nghe qua rồi thôi, nhưng hiện tại nghĩ đến, xem ra tên Phó Trần Âm này tựa hồ thân phận cũng không đơn giản.

Phó Trần Âm…

Hai mắt Sở Thiên Hựu bỗng trợn lên, chẳng lẽ là La Trần Âm của La gia Giang Nam trước kia?

Nếu là người đó, sự việc coi như dễ hiểu, La gia và Nghiêm gia xưa nay luôn có quan hệ tốt, tuy rằng La gia đã ngã, nhưng Nghiêm Chiêm không phải là loại người vong ân phụ nghĩa, chuyện nào có thể giúp thì vẫn giúp Phó Trần Âm một ít.

Phó Trần Âm ngóc đầu trở lại, vẫn là kinh doanh mỹ phẩm, căn cứ tình trạng hiện tại, có thể cướp nhiều mối kinh doanh như vậy từ trong tay hắn, xem ra số mỹ phẩm đó làm hẳn là tốt lắm.

Phải biết rằng số mỹ phẩm hắn đang kinh doanh đều là những sản phẩm hấp thụ thành tựu tinh hoa của năm, sáu năm sau, luôn bán được rất tốt.

Sở Thiên Hựu nhàn nhạt hỏi: “Có nhìn thấy qua mỹ phẩm đang bán của Phó Trần Âm không?”

Cung Nghị gật gật đầu: “Thế tử, quản sự Mĩ Dung Phường đã tự mình phái người mua về, mở ra thử dùng một chút, cảm giác không giống như hàng bán trên chợ, sử dụng thập phần tốt.”

“Đây hẳn là có bí phương.” Sở Thiên Hựu nhàn nhạt nói, “Không nghĩ tới Phó Trần Âm còn có loại bản sự này.”

Không nghĩ tới La gia còn truyền lưu một bí phương tốt như vậy.

Nhưng nếu thật sự có loại bí phương này, sao hắn kiếp trước chưa từng thấy qua? Kiếp trước, sao hắn không từng thấy Phó Trần Âm dùng bí phương này để kiếm tiền…

Chẳng lẽ hắn trong lúc vô ý cải biến chuyện gì đó, nên mới giúp Phó Trần Âm có cơ hội này?

Hắn hoang mang.

Kỳ thực, Sở Thiên Hựu, đúng là ngài vô ý cứu người nào đó, sau người nào đó đã cải biến vận mệnh của Phó Trần Âm.

Bất quá Sở Thiên Hựu hiện tại đương nhiên không biết việc này. Hắn nghĩ một hồi, dặn dò với Cung Nghị: “Phái thêm người lưu ý Như Ngọc Lâu, nhìn xem có thể thu mua nhân công chế tác của Như Ngọc, bí phương là thứ quan trọng nhất, nếu có thể tìm được, Như Ngọc Lâu sẽ không thể gây sợ hãi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »