Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 188

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nàng hiện tại không thể yếu đuối như trước kia, nàng phải làm chỗ dựa vững chắc cho bản thân.

Nàng có kỹ thuật, lại có thể có được nhân mạch, vì sao không thể làm chỗ dựa vững chắc cho chính mình…

Nàng hít sâu một hơi, nói với Từ Vân: “Từ Vân, mặc kệ trong lòng ngươi có ý tưởng gì, ta chỉ có một yêu cầu với ngươi: những chuyện chứng kiến được hôm nay, không được để lộ nửa chữ ra ngoài, bất luận kẻ nào cũng không được nói, nếu nói ra, ta chỉ là có khả năng gặp chuyện không hay ho, mà ngươi, nhất định sẽ cực kỳ xui xẻo, ngươi biết chưa?”

Từ Vân trịnh trọng gật đầu, “Tiểu thư yên tâm, nô tì kính trọng tiểu thư như vậy, quyết sẽ không làm ra chuyện thương hại đến tiểu thư, việc hôm nay, nô tì tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài.”

Vân Mộng Sơ rũ mắt xuống, có nói ra hay không, phải chờ sau này mới biết.



Vừa trở lại vương phủ, Vân Mộng Sơ liền bị Từ Thư Uyển qua một bên, hỏi nàng hôm nay đi nơi nào. Nàng cười nói chỉ là đi dạo trên đường, vào trà lâu nghe người ta kể chuyện, nghe một ít văn nhân mặc khách thảo luận thi từ, tóm lại chính là đi trải nghiệm.

Nghe Vân Mộng Sơ kể như vậy, Từ Thư Uyển cũng hào hứng không ngớt. Từ Thư Uyển ngoại trừ đi lên miếu dâng hương và về nhà mẹ đẻ lại mặt, trên cơ bản đều không ra khỏi cửa, thật đúng là kiểu tiểu thư khuê các đại môn không ra nhị môn không mại, vô cùng tò mò đối với thế giới bên ngoài. Vân Mộng Sơ thấy thế, thầm mắng bản thân sơ sẩy, lần sau đi ra ngoài, nhất định phải mang về chút lễ vật cho Từ Thư Uyển mới được, chẳng sợ chỉ là vài vật nhỏ, cũng là chút tâm ý nha.

Từ Thư Uyển có vẻ thích ăn bánh ngọt, nàng lần sau sẽ mua về một ít bánh ngon về vương phủ.

Vân Mộng Sơ kể chuyện thật sự rất êm tai, nên Từ Thư Uyển không có chút hoài nghi, chỉ nói nàng đã đi một ngày mệt mỏi, sớm đi nghỉ đi.

Vân Mộng Sơ thế này mới an toàn trở lại phòng mình, thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt tay vào vẽ bản thảo.

Nàng phải cẩn thận nghiên cứu, xem làm thế nào để có thể thiết kế một hệ thống sản xuất dây chuyền ở cổ đại.

Hiện tại nàng cảm thấy thập phần may mắn năm đó nàng đã bắt đầu công việc từ tầng thấp nhất, từng chuyển qua ba phòng ban khác nhau, nào là tuần tra nhà xưởng, thao tác viên, coi như cũng hiểu được một ít kỹ thuật cơ bản… Không chỉ là một người của phòng thí nghiệm đơn thuần.

Vân Mộng Sơ chậm rãi vẽ bản thiết kế, chỉ một ngày một đêm đương nhiên là làm không xong, cho nên nàng vẽ xong liền cẩn thận cất giữ chờ suy nghĩ thêm, dặn Da^ʍ Bụt không nên động. Nàng hiện tại đã có ý bắt đầu giao việc cho Da^ʍ Bụt, ví dụ như không cần tùy tiện lộn xộn đồ đạc trên bàn của nàng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vân Mộng Sơ phải đi học đường. Nhắc đến học đường, mấy ngày nay, nàng cứ cảm thấy thái độ của Sở Thiên Hựu đối với nàng có chút kỳ quái, giống như luôn cố ý tránh mặt nàng…

Kỳ thực rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nàng cũng không rõ lắm, sau một hai lần mịt mờ thăm dò, nàng cảm thấy thái độ Sở Thiên Hựu vẫn cứ lãnh đạm như trước, nên cũng không dám hỏi nữa. Tâm tình Sở thế tử không vui, nàng vẫn là đừng chường mặt lên thì hơn.

Bất quá, hôm nay khi nàng vào học đường, liền phát hiện Sở Thiên Hựu đã thẳng tắp ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt lạnh như băng nhìn lên phía trước, trong lòng nàng nhất thời có chút dự cảm không tốt.

Quả nhiên, nàng một chân vừa bước vào học đường, ánh mắt lạnh như băng kia của Sở Thiên Hựu liền như mũi kiếm chỉa thẳng lên người nàng. Sở Thiên Hựu thấy nàng vào, lạnh lùng nói: “Tiểu Sơ, ta có một số việc muốn nói với muội.”

Vân Mộng Sơ nghe xong lời này, ngược lại trở nên bình tĩnh, trên mặt giữ vững biểu cảm hồn nhiên thuần khiết như ngày thường, bước tới trước mặt Sở Thiên Hựu, làm như không có việc gì mỉm cười hỏi: “Tam biểu ca, có chuyện gì?”
« Chương TrướcChương Tiếp »