Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 186

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ồ? Tự mình tạo ra?” Phó Trần Âm kỳ quái nhìn nàng, nhà hắn trước kia cũng từng kinh doanh mặt hàng son phấn, đương nhiên phân ra tốt xấu, nghĩ đến đây, hắn đề nghị: “Có thể cho ta xem thứ mà tiểu công tử làm được không?”

Vân Mộng Sơ bảo Từ Vân đem món đồ mà mình đã sớm chuẩn bị đưa cho Phó Trần Âm. Từ Vân, tuy rằng từ lúc đi vào trong căn phòng này, vẻ mặt đều luôn kinh ngạc, nhưng nàng biết bổn phận của mình, chỉ im lặng đem thứ cầm trong tay đưa cho Phó Trần Âm.

Phó Trần Âm nhận lấy món đồ từ trong tay Từ Vân, mở ra nhìn xem, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn Vân Mộng Sơ, “Ngươi… ngươi, tiểu công tử làm thế nào khiến cho son có độ mềm mại như vậy? Còn hoa hồng và xạ hương, tiểu công tử đã dung hợp chúng như thế nào? Mấy thứ này, tiểu công tử rốt cuộc đã làm như thế nào?”

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Phó Trần Âm, Vân Mộng Sơ chỉ khẽ mỉm cười, “Đây chính là kỹ thuật của riêng ta, thứ lỗi cho ta tạm thời không thể nói cho công tử. Nếu công tử nguyện ý ký văn thư với ta, ta sẽ nói cho công tử một ít, để ngươi đi thuê nhân công làm một ít dụng cụ, sau đó sẽ tạo ra thứ ta muốn.”

Ánh mắt Phó Trần Âm nhìn Vân Mộng Sơ bỗng sáng quắc lên. Hắn từng làm qua phương diện kinh doanh này, đương nhiên biết tiền của nữ nhân dễ kiếm đến cỡ nào, nhưng hiện tại muốn làm ra son phấn, cho dù có được phương pháp điều chế của một đại phu cực kỳ có tiếng, cũng không thể nào làm ra mặt hàng tinh xảo như thế này. Trên thương trường, chỉ cần có sản phẩm tốt, phương pháp điều chế độc đáo, công thêm nhân mạch của hắn, như vậy việc kinh doanh sẽ không thành vấn đề.

Chỉ là có một chút…

“Ta muốn biết, tiểu công tử có thể cam đoan, những thứ này quả thật là do chính mình làm?” Phó Trần Âm thập phần nghiêm cẩn hỏi.

Vân Mộng Sơ trịnh trọng gật đầu, “Ta đương nhiên có thể cam đoan chúng đều là do ta làm, ta còn có thể cam đoan, trên đời này, chỉ có một mình ta biết phương pháp chế tác.”

Phó Trần Âm hơi sửng sốt, bỗng nhiên lộ ra chút tươi cười, “Ta hiện tại cuối cùng đã biết, vì sao người kia bảo ta hợp tác với tiểu công tử, còn nói, tiểu công tử không phải người thường. Một đứa bé nhỏ như vậy, có thể bình tĩnh đàm phán với ta, còn có thể chế tạo ra loại son tinh mỹ thế này, tiểu công tử là từ đâu học được phối phương?”

“Cơ duyên xảo hợp.” Nàng chỉ nói một câu nhàn nhạt có lệ.

Phó Trần Âm thấy nàng không muốn nhiều lời, cũng không lại truy vấn, dù sao bọn họ quen biết chưa bao lâu, không thích hợp hỏi thăm quá nhiều chuyện.

Sau khi đã nói rõ ràng, hai người bắt đầu thương lượng làm thế nào phát triển kinh doanh. Trong lúc nói chuyện phiếm, Vân Mộng Sơ dần dần biết được, nhà Phó Trần Âm cũng từng làm buôn bán, chỉ tiếc cảnh nhà sa sút, bất quá may mà nhân mạch của hắn vẫn còn, hắn vẫn có thể giúp nàng liên hệ rất nhiều thứ tốt.

Vì thế hai người định ra hiệp nghị, chia tiền lời thế nào, cần bao nhiều tiền mua, mướn nhân công ra sao. Hiệp nghị ký xong, Vân Mộng Sơ giao cho hắn một tờ danh sách, muốn hắn đi mua một số lượng lớn dược phẩm, sau mời người có tay nghề giỏi để tạo ra vài món dụng cụ. Dù sao có vài thứ nếu muốn sản xuất với số lượng lớn, không phải nói muốn làm là có thể làm ngay, cần phải có thiết bị dây chuyền mới được.

Thực tế, việc sản xuất trong ngành công nghiệp hóa học, hoàn toàn không cùng một khái niệm với việc điều chế này nọ trong phòng thí nghiệm. Thân là người trong ngành kỹ thuật, nàng đương nhiên rành mạch.

Cho nên, người có thể tạo ra thiết bị dây chuyền là tuyệt đối không thể thiếu. Việc này, nàng không có thời gian làm, nên đều giao cho Phó Trần Âm đi giải quyết. Có Thất Nguyệt ở, nàng hoàn toàn không sợ Phó Trần Âm lấy tiền chạy mất.

Việc ký hiệp nghị coi như ổn thỏa, Vân Mộng Sơ cùng Phó Trần Âm thương lượng cho hắn mười ngày để làm chuyện này, mười ngày sau, đúng giờ này, nàng sẽ lại đến khách sạn này, vào căn phòng này gặp hắn, xem xét kết quả.
« Chương TrướcChương Tiếp »