Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 185

« Chương TrướcChương Tiếp »
Về phần giọng nói, nàng đã luyện tập khẩu kỹ rất nghiêm túc, tuy rằng không thể đổi giọng hoàn toàn, nhưng tối thiểu vẫn có thể làm giọng nói của mình trở nên thô hơn rất nhiều, rất gần với giọng nam, người khác cho dù có chút nghi hoặc, đại khái cũng chỉ cảm thấy nàng là một đứa ẻo lả.

Vân Mộng Sơ cố ý che mặt xuống xe ngựa, bảo Từ Vân trả tiền rồi cho xe ngựa đi, sau đó cùng Từ Vân đi vào Ái Nguyệt Lâu.

Ái Nguyệt Lâu là khách sạn mà vị quản sự kia đang ở, nơi này được xem là khách sạn lớn có tiếng nhất ở kinh thành.

Vị quản sự kia ở phòng chữ thiên số ba. Vân Mộng Sơ vào trong khách sạn, nói với chưởng quầy rằng mình muốn đến gặp vị khách ở phòng chữ thiên số ba.

Đứng trước cửa phòng chữ thiên số ba, nàng nhẹ nhàng gõ mấy cái. Một lát sau, bên trong vọng ra một giọng nam, “Mời vào.”

Giọng nam không có vẻ già nua như trong tưởng tượng của nàng, nghe qua giống như chỉ chừng hơn hai mươi tuổi.

Vân Mộng Sơ đẩy cửa đi vào, thấy một nam tử mặc áo choàng dài màu xám lẳng lặng đứng bên cạnh cửa sổ. Nam tử thấy có hai người lạ đi vào, nhất thời sửng sốt, cười nói: “Các ngươi là người muốn tìm ta sao?”

“Đúng vậy.” Vân Mộng Sơ trầm giọng đáp, biến giọng nói của mình trở nên thô ráp đi.

“Không nghĩ tới, cư nhiên là một đứa bé còn nhỏ như vậy…” Nam tử trả lời mang theo nồng đậm hứng thú, “Người đến tìm ta đã bảo ta hãy chờ ở khách sạn này trong ba ngày, nếu không có người đến tìm thì có thể rời đi. Không nghĩ tới ngày thứ hai đã có người đến tìm, lại còn là một tiểu hài tử.”

Vân Mộng Sơ chỉnh đốn sắc mặt, khàn khàn nói: “Vị công tử này, xin đừng xem thường tiểu hài tử, nói không chừng tiểu hài tử này sẽ mang đến cho công tử rất nhiều kinh ngạc.”

Nam tử trước mặt nàng đây hẳn chính là vị quản sự mà Thất Nguyệt tìm cho nàng. Không ngờ người này trẻ tuổi như vậy, diện mạo, nhân phẩm tự hồ cũng không tệ, nhưng người như thế, vì sao lại đến nơi này làm quản sự cho nàng?

Nam tử này trước đây đã trải qua những gì, mình có cần hỏi thăm một chút không a…

Vân Mộng Sơ lẳng lặng ngồi trước mặt nam tử, “Vị công tử này có biết ta tìm công tử vì chuyện gì không?”

Nam tử gật đầu, “Nghe nói tiểu công tử muốn làm buôn bán, cần một quản sự, bất quá, tiểu công tử còn nhỏ như vậy, thật sự có thể kinh doanh sao?”

“Trước khi công tử biết ta có thể làm hay không, ta muốn hỏi công tử trước, công tử họ gì tên ra sao, có thể giúp ta làm cái gì?” Vân Mộng Sơ nhàn nhạt hỏi.

Nam tử khẽ nhíu mày, có chút thú vì cười, “Vị tiểu công tử này hỏi chuyện rất có bài bản, muốn biết ta là ai sao?”

Vân Mộng Sơ gật đầu, “Ta muốn thuê công tử, đương nhiên phải biết lai lịch của công tử, bằng không, ta làm thế nào có thể xác định, công tử rốt cuộc có thể làm việc cho ta được không?”

Nam tử trầm mặc một lát, nói: “Từ hôm nay trở đi, ta tên là Phó Trần Âm.”

“Phó công tử.” Vân Mộng Sơ gật gù, kỳ thực nàng cũng không hoài nghi Phó Trần Âm cái gì, dù sao người này là do Thất Nguyệt tìm giúp nàng, mà nàng rất tin tưởng vào khả năng làm việc của Thất Nguyệt, “Như vậy, Phó công tử có ưu điểm gì khiến người ta tin phục không? Công tử ở thương giới có nhân mạch rộng lớn không? Công tử có thể giải quyết ổn thỏa việc tính sổ sách, quản lý nhân công không? Công tử có thể tuyển chọn tiểu nhị phù hợp không? Cuối cùng, công tử có biết ta muốn kinh doanh cái gì không?”

Phó Trần Âm lặng im một lát, “Ta biết tiểu công tử định bán son phấn, nhưng tiểu công tử đã có nguồn cung cấp chưa?”

Vân Mộng Sơ nhẹ nhàng lắc đầu, “Ta có phương pháp điều chế, đơn giản mà nói chính là kỹ thuật chế tác, ta có thể tự mình tạo ra một vài sản phẩm độc đáo, mặt khác còn phải trông cậy vào nguồn cung cấp khác.”
« Chương TrướcChương Tiếp »