Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trừ bỏ quan hệ giữ chủ tử và chủ tử, giữa chủ tử và hạ nhân cũng có không ít quy củ, ví dụ như hạ nhân nào nên dùng, hạ nhân nào nên đề phòng, khi nào thì nên ban tiền thưởng cho hạ nhân… mấy thứ này đều có đủ loại quy củ phức tạp.

Vân Mộng Sơ nghĩ nghĩ liền cảm thấy đau đầu, cảm thán nữ nhân sống trong thế gia hào môn thực không dễ, may mà nàng hiện tại tuổi còn nhỏ, lại là biểu tiểu thư bị để ngoài lề, tạm thời không có ai tìm đến chỗ nàng gây sự.

Nàng xuyên không đến đây ước chừng vào tháng mười, hiện tại đã qua hơn nửa tháng, thời tiết cũng dần dần lạnh lên.

Vương phủ không hổ là vương phủ, quả thực tài đại khí thô, này mới đầu tháng mười, trong phòng đã có đầy lò sưởi. Một mình tạm thời không có viện riêng, ở cùng một chỗ với Từ Thư Uyển, phòng nằm ngay cách vách, cho nên nhờ phúc của sườn phi Từ Thư Uyển này, phòng của nàng cũng đốt không ít lò sưởi.

Từ Thư Uyển có lẽ là bởi vì bản thân không sinh được, có lẽ là bởi vì tình tỷ muội, nên đối với nàng tựa như con ruột, mỗi ngày trừ bỏ đi thỉnh an Vương phi, trên cơ bản chính là ở bên cạnh nàng, nàng đang ở tuổi học nói vỡ lòng, cho nên Từ Thư Uyển mỗi ngày không chút phiền chán dạy nàng.

Thành thực mà nói, nàng đã sớm là một người trưởng thành, hiện tại lại một lần nữa bắt đầu con đường học nói, thiệt tình cảm thấy vô cùng buồn bực. Nhưng nàng lại ngượng ngùng cự tuyệt ý tốt của Từ Thư Uyển, đành phải tận lực ép bản thân giả dạng như thể vừa mới học nói, nỗ lực theo Từ Thư Uyển học.

Bất quá, dù nàng có giả vờ thế vờ, bên trong thân thể vẫn là linh hồn của một người trưởng thành, tốc độ học nói rõ ràng nhanh không ít so với bọn con nít bình thường, khiến Từ Thư Uyển hào hứng khen nàng thật thông minh.

Hôm nay, sau khi đi thỉnh an Vương phi về, Từ Thư Uyển liền tiếp kế hoạch giáo dục nàng.

Từ Thư Uyển lúc này đứng ở một sườn khác của nội thất, tay cầm một viên kẹo, cười dỗ nói: “Tiểu Sơ, ngoan, tự mình đi nào, đi tới liền cho con kẹo ăn nga —— “

Nàng nghe lời, vung vẩy cặp chân ngắn, nỗ lực từng bước một lắc lư đi về hướng Từ Thư Uyển.

Không phải là nàng không biết đi, mà là khối thân thể này phát triển không tốt lắm, đến nỗi nàng đi cũng không đi thẳng nổi.

Về phần nguyên nhân khiến thân thể nàng không được tốt lắm, Từ Thư Uyển chỉ thở dài, không nói cho nàng.

Xem ra chuyện xưa của Vân Mộng Sơ không ít nha.
« Chương TrướcChương Tiếp »