Nước Mắt Thiên Sứ

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Họ là một cặp trời sinh, nhưng sinh ra đã đối lập. Định mệnh của họ là mãi phải chịu đau khổ chia lìa. Có duyên nhưng không có phận, liệu họ có được hạnh phúc thực sự? Nếu có kiếp sau, em sẽ không yêu …
Xem Thêm

——————————–

Lúc này, khi Gui Gui tỉnh lại, cô nhìn thấy một vị thần có đôi cánh trắng muốt. Cô thấy rất quen nhưng chưa nhớ ra được. Tổng thiên sứ đưa tay lướt qua trước mắt cô. Toàn bộ kí ức trở về trong cô.

“Tổng thiên sứ” – Gui Gui vội quỳ xuống

“Không cần. Nếu cô đã nhớ ra rồi thì giờ chúng ta đi thẳng vào vấn đề. Chúng ta cần có người cho trận chiến sắp tới. Nhưng đây chưa phải thời điểm thích hợp đánh thức Aaron. Chắc cô cũng hiểu”

“Tôi hiểu. Xin lỗi vì đã gây phiền phức cho ngài. Đúng ra chúng tôi không được phép yêu nhau nhưng…”

“Ta hiểu” – Tổng thiên sứ đưa tay ngăn cô nói tiếp – “Nhưng thiên sứ hay ác quỷ cũng như nhau, cũng có tình cảm giống con người. Chúng ta nào phải cỏ cây. Huống hồ hai người là duyên nợ ngàn kiếp. Hai người sẽ như những sợi tơ quấn lấy nhau vĩnh viễn không rời. Nhưng giờ cô định làm sao?”

“Tôi biết mình phải làm sao rồi” – Gui Gui kiên định nói

———————————-

Dưới nhân gian, cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra, Aaron vội chạy tới hỏi:

“Bác sĩ. Cô gái trong đó không sao chứ?”

“Cậu là gì của nạn nhân?”

“Tôi là…bạn trai cô ấy. Cô ấy sao rồi bác sĩ?” – Aaron ngập ngừng rồi vẫn trả lời

“Xin lỗi. Chúng tôi đã cố hết sức…”

“Ông nói vậy là sao? Cô ấy đâu có bị thương gì đâu? Cố hết sức là sao chứ?” –Aaron ôm lấy bờ vai bác sĩ khiến ông phát đau

“Chúng tôi không biết. Có thể cô ấy đã bị đập đầu vào đâu đó gây tụ máu trong não. Chúng tôi đã cố gắng nhưng không được”

Aaron như người mất hồn quay lưng bước đi mặc cho ông bác sĩ gọi với theo đằng sau. Chẳng biết từ khi nào, chân anh đã dẫn anh lên đến sân thượng của bệnh viện ở tầng 18. Đứng ngoài lan can nhìn xuống dưới, anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất

“Gui Gui. Xin lỗi em, anh đã sai rồi. Chờ anh nhé. Anh đến với em ngay đây”

Aaron nhắm mắt buông mình rơi xuống. Ánh sáng chói lòa. Gui Gui đã dùng sức mạnh dừng thời gian lại. Cô đỡ anh lên trong tình trạng vô thức rồi dùng sức mạnh xóa đi toàn bộ kí ức của anh. Cô có thể không cần hạnh phúc nhưng không thể để anh chịu đau khổ nữa. Chỉ cần quên đi tất cả, anh ấy sẽ sống tốt thôi…

2000 năm trước

Lúc này, Aaron là chiến thần của thần giới. Gui Gui là vị thần cai quản thời gian.

Aaron là chiến thần của thần giới. Gui là thần thời gian. Tuy Aaron là một chiến thần nhưng tính tình điềm đạm, lạnh lùng. Gui lại là một vị thần nghịch ngợm, thường gây ra những biến đổi về thời gian khiến cả các vị thần và loài người đều đau đầu. Luôn tỏ ra bất cần nhưng trong thâm tâm, dần dần Aaron lại thấy ghen tị với sự hồn nhiên của Gui Gui lại thích trêu chọc vì Aaron luôn tỏ ra nghiêm nghị. Chẳng biết từ khi nào, họ trở thành cặp đôi đấu khẩu kì quặc của thiên đình.

Hai người vốn thuộc hai phe khác nhau trên thiên đình. Lun chịu sự cai quản của ngọc đế. Trong khi Gui Gui chịu sự cai quản của vị thần âm hủ Hades. Hades có mưu đồ lật đổ Ngọc đế từ lâu. Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến hai người. Tuy Gui Gui không biết mưu đồ của Hades, Aaron vẫn luôn nghi ngờ và luôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu khi có nổi loạn. Nhưng chẳng biết từ khi nào, họ đã thu hút lẫn nhau.

—————————-

Một ngày kia, một lần khi Aaron xuống trần làm nhiệm vụ, chống lại lũ quỷ nổi loạn, anh bị thương rất nặng nhưng vẫn cố chống đỡ. Còn lý do tại sao lũ quỷ đó chiến thắng Aaron, là do đằng sau chúng có Hades trợ giúp và chơi bẩn. Yếu thế, không biết làm sao, trong lúc vội vã, Aaron đã truyền ý nghĩ đi để cầu cứu viện. Trong lúc rối trí, Aaron không hề biết người đầu tiên mình liên lạc lại là Gui Gui. Nghe thấy tiếng truyền vội vã, ngắt quãng của Aaron, không kịp suy nghĩ gì nhiều, Gui Gui lập tức truyền ý nghĩ đến các vị thần khác để cứu Aaron, trong khi mình nhanh chóng bay đến chỗ Aaron. Cô lập tức dùng sức mạnh chữa trị cho Aaron.

“Cô làm gì vậy? Đừng phí sức mạnh vào tôi. Bọn chúng mạnh lắm đấy. Cô phải tự bảo vệ mình” – Aaron đưa tay cản Gui Gui lại không để cô phí sức vì mình

“Không được. Vết thương của anh rất nặng. Nếu không chữa trị ngay sẽ không xong”

“Không cần. Cô mau chạy đi. Chúng đến rồi”

Aaron đẩy Gui Gui sang một bên khi thấy lũ quỷ đến. Gui Gui lo lắng muốn khóc, đỡ lấy thân hình Aaron đang gục xuống. Cô đứng dậy đối diện với lũ quỷ đưa lên chiếc gậy điều khiển thời gian của mình, dùng sức mạnh buộc thời gian dừng lại.

“Không được” – Aaron lên tiếng cản lại nhưng không kịp nữa

Sau khi thấy mọi chuyện đã ổn, Gui Gui ngồi xuống xem vết thương cho Aaron.

“Cô làm gì vậy? Dù cô có khả năng điều khiển thời gian, nhưng không được phép dừng thời gian nếu không được sự cho phép của ngọc đế. Vì dừng dòng thời gian trôi là đi ngược lại quy luật của tạo hóa, phủ nhận vai trò của mình. Cô sẽ phải chịu hình phạt cao nhất cô có hiểu không?”

“Không quan trọng. Nếu không làm vậy cả hai chúng ta sẽ chết” – nói vậy chứ chính là vì sợ Aaron gặp nguy hiểm nên Gui Gui mới phải liều vậy. Cô tiếp tục vận sức chữa trị cho Aaron

Đúng lúc này các vị thần khác xuất hiện. Vị nữ thần dẫn đầu Iris thở phào nhẹ nhõm khi thấy Aaron chưa bị sao. Cô ta giao những người khác đưa Aaron trở về thiên đình trị thương. Aaron lúc này đã mất ý thức bì vết thương quá nặng. Nhìn lại chiến trường nơi lũ quỷ đang đứng im, cô ta biết Gui Gui đã vi phạm luật lệ liền sai người áp giải cô về thiên đình. Còn việc xử lý lũ quỷ giao lại cho các vị thần có trách nhiệm khác một cách nhanh chóng.

—————————–

Tội của Gui Gui nhanh chóng được đưa ra xét xử. Ở trên cao, ngọc đế nói

“Gui Gui. Lần này cô đã phạm vào luật thiên đình và phải chịu hình phạt lưu đày. Cô còn gì để nói không?” – hình phạt lưu đày này nghe thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng một vị thần khi bị phán quyết như vậy cũng có nghĩa không thể tiếp tục làm một vị thần mà còn phải chịu đau đớn mãi mãi.

Gui Gui bình tĩnh nói:

“Tôi biết tội của mình và không có gì để nói. Nhưng tôi xin được hỏi tình hình chiến thần thế nào rồi?”

“Cũng đã tạm ổn, không nguy hiểm đến tính mạng. Nếu ngươi không còn gì để nói thì người đâu, áp giải cô ta đi xử tội”

Gui Gui cúi đầu chuẩn bị đi theo vị thần chấp pháp thì một tiếng nói vang lên

“Khoan đã. Không phải lỗi cô ấy”

Mọi người cùng quay lại. Là người vừa khoẻ lại được đôi chút, Aaron. Nhìn qua không thể phát hiện là anh vừa bị thương nặng suýt chết.

“Là tôi khi bị lũ quỷ tấn công đã giật mình phải lấy chiếc gậy của cô ấy phản công. Không nắm rõ cách dùng nên đã lỡ đóng băng thời gian. Xin hãy trừng phạt tôi”

“Không phải. Anh ấy nói dối, là tôi” – Gui Gui hốt hoàng nói

“Hẳn ai cũng biết, Gui Gui chỉ là một vị thần thời gian mới nhận chức chưa lâu. Cô ấy làm sao có sức mạnh ngừng thời gian chứ? Mong ngọc đế suy xét” – Aaron nói đúng sự thật. Dù anh không hiểu tại sao sức mạnh của Gui Gui có thể kiểm soát thời gian tốt như vậy nhưng theo lý thì cô chưa thể. Huống hồ lời nói của anh rất có trọng lượng. Họ vẫn phải tin anh thôi

Các vị thần xôn xao bàn tán vì sự chuyển biến đột ngột này. Giọng ngọc đế sang sảng tuyên bố:

“Được rồi. Tạm thời cuộc xét xử chấm dứt tại đây. Đây là hoàn cảnh bất đắc dĩ do họ gặp nguy hiểm nên ta sẽ xử phạt nhẹ. Cả hai bị buộc kiểm điểm lại bản thân và tạm ngưng giữ chức vụ một thời gian, bị tước hết sức mạnh”

Không phải ngọc đế không hiểu tính chất nghiêm trọng của vấn đề. Nhưng thiên đình không thể thiếu đi vị chiến thần này. Không phải ông không biết Hades muốn lật đổ mình, mà Aaron là một vị thần đắc lực không thể thiếu. Cũng may cả hai vẫn liên tục tự nhận lỗi nên chỉ cần không cố tình tra hỏi kĩ sẽ không có gì. Nhưng ông cũng không ngăn cản được bên quân Hades mượn thời cơ này lung lạc thêm một lượng lớn các vị thần khác khi ngọc đế xử sự không nghiêm minh.

Thêm Bình Luận