Chương 40: Việc ngoài ý muốn (Thượng)

["Nô tỳ là nha hoàn cấp ba của Túy Hoa Lâu, tên A Tuyết."

May mà cô không dùng tên thật, cũng giống như cách cô không cần giấy tờ tùy thân thật trong thời đại hiện đại vậy, Tề Lâm chỉ cầu nguyện những người này sẽ không để ý đến cô ngay lập tức.

"Hay cho câu quả thật độc đáo, tốt, rất tốt, hahaha." Du Mộc bất ngờ cười to, tiếp tục nói: "Mộc công tử đúng là có đôi mắt tuyệt vời như nha hoàn này nói."

Đúng là hành vi cười trên nỗi đau của người khác mà, cô chắc chết mất rồi, bây giờ vốn dĩ bọn họ có thể không cần để ý đến cô thì lại càng đặc biệt chú ý hơn, thế là cô vẫn trở thành tâm điểm ngay tức khắc, Tề Lâm lườm Du Mộc một cái lặng lẽ, cái tên Du mộc này.

Mộc Thanh Phong ban đầu vẫn giữ được dáng vẻ bình tĩnh, nhưng khi nghe thấy tiếng thì thầm kèm nụ cười khúc khích của Du Mộc, mặt hắn trở nên lúc thì trắng, lúc thì đen, cái quạt trong tay cầm bị nắm chặt, kêu rắc rắc, nhất thời hắn nhưng lại không biết nên phản bác thế nào.

Lườm Du Mộc, đang định lên tiếng phản bác thì bên cạnh lại xuất hiện một người hầu đi đến.

Người hầu đến bên cạnh Mộc Thanh Phong thì thầm vài câu, rồi lui về một bên

Sau khi nghe lời của thuộc hạ, Mộc Thanh Phong bỗng trở nên nghiêm túc, hắn gấp quạt lại, nâng chân muốn rời đi, khi đến bên cạnh Tề Lâm thì dừng lại. Nhìn qua Tề Lâm, mắt hắn chớm chớm vài cái, nói: "A Tuyết, bổn công tử nhớ tên ngươi rồi." "

Tề Lâm gật đầu nhẹ, nâng mắt lên nhìn vào đôi mắt tràn đầy ý cười sâu sắc của Mộc Thanh Phong, cô có chút bất an. Nhớ tên cô rồi, có phải là muốn trừng phạt cô không? Biết trước thì cô đã không xen vào. Thật hối hận mà.

Mộc Thanh Phong tuy đã rời khỏi, nhưng bầu không khí ở đây vẫn rất nặng nề. Tề Lâm cảm thấy như có hàng ngàn con kiến bò trên người, làm thế nào để thoát khỏi tình cảnh này? Trong lúc lo lắng, Tề Lâm nhìn thấy Du Mộc Công Tử đang ngồi uống trà một cách nhàn nhã. Tuy nhiên, môi của Du Mộc Công Tử? Như đang nhẩm nói điều gì. Tề Lâm bất giác nhìn chăm chú vào Du Mộc Công Tử.

Du Mộc đang nói quỳ xuống. Hắn kêu cô quỳ xuống.

Tề Lâm cuối cùng cũng hiểu ra, cơ thể cũng như theo phản xạ tự nhiên mà tự động làm theo, cô cứ thế đột ngột quỳ gối, đôi chân cứng nhắc ban đầu còn chưa hết tê thì nay lại như bị đâm bằng kim.

Tề Lâm cúi thấp người, nói:" Nô tỳ A Tuyết không nên nói xen vào, nô tỳ biết sai, xin Mẫu Đơn cô nương, Bộ Dao cô nương, Du Mộc công Tử trừng phạt. "

" Trừng phạt? "Bộ Dao nhìn Tề Lâm, mỉm cười nhẹ, đi đến bên cạnh bàn trà và ngồi xuống, cô không thích bị ai lấy đi ánh hào quang trung tâm chú ý, hôm nay Mẫu Đơn đã chiếm ánh hào quang của cô, không sao cả, chỉ là một chuyện cỏn con, cô không để vào mắt, nhưng một nha hoàn hầu hạ cấp ba, hôm nay lại chiếm sự chú ý của Mộc Thanh Phong và Du Mộc công Tử, cô không thể chịu đựng việc này. Nhưng cũng không thể phủ nhận, nha hoàn này đã hạ đi khí thế và dạy cho Mộc Thanh Phong bài học. Sau khi suy nghĩ, cô nói:" Vậy ngươi nói xem, nên trừng phạt ngươi như thế nào? "

Tề Lâm sửng sốt, trừng phạt như thế nào? Tề Lâm ngay lập tức nghĩ đến việc bị đánh mông với cái gậy gỗ thô cứng như trong phim truyền hình, liệu hôm nay mông cô có bị nở hoa không? Nhưng nếu cô tự mình nói, có lẽ có thể tránh được một ít.

" A Tuyết cũng là vô ý thôi. "Mẫu Đơn nhanh chóng đi đến ngồi đối diện với Bộ Dao. Người khác không biết tính cách tàn nhẫn của Bộ Dao như thế nào, nhưng cô thì đã chứng kiến được:" Du Mộc Công Tử nghĩ thế nào? "

Tề Lâm nhìn Mẫu Đơn một cách biết ơn, nhưng đột nhiên cảm thấy cơn giận dữ trên người Bộ Dao càng trở nên rõ ràng hơn. Thế này càng gay go hơn.

Tề Lâm chuyển sự chú ý sang Du Mộc Công Tử, người có vẻ như được mọi người tôn trọng quan tâm, xem ra hôm nay cái mông của cô có an toàn hay không là dựa vào người này cả.

Nhưng Du Mộc Công Tử chỉ chậm rãi dùng trà, tất cả bọn họ đều đang chờ đợi hắn ta uống hết chén trà một cách thư thái, mới sau đó hắn ta mới lên tiếng nói:" Phải trừng phạt, tại sao không trừng phạt? "

Khi nghe kết quả như vậy, không chỉ Mẫu Đơn ngạc nhiên, Bộ Dao cũng rất ngạc nhiên.

Nhìn thái độ như vậy của Du Mộc Công Tử, nụ cười trên mặt Bộ Dao càng trở nên rõ ràng hơn.

" Nhưng.. "Du Mộc nhẹ nhàng lắc quạt, một lá phong đúng lúc vừa rơi trúng lên người han ta, nhưng hắn không để ý, tiếp tục nói:" Có điều, vừa rồi người xen vào là A Tuyết, còn người hợp xướng lại là ta, lẽ dĩ nhiên cả hai nên cùng bị trừng phạt."