Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Núi Lửa Ngủ Đông

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
sáu;

Trông thấy Dung Nham sắp sửa ôm anh ra khỏi phòng tắm, An Úc kề sát vào lỗ tai gã, nói: “Shave, nhé?”

Hô hấp của Dung Nham thay đổi, mạnh mẽ đè anh lên tường mà hôn, tiến quân thần tốc theo kiểu xâm lược, truy đuổi đầu lưỡi mềm mại của anh.An Úc đưa tay vuốt ve gương mặt gã, cười nói: “Anh cũng mời gọi lắm.”Đáng yêu. Đáng yêu muốn chết.

An Úc cố giữ lấy khoảng cách để còn thở nhưng lại bị gã lấp kín môi răng, hôm nay Dung Nham vừa dã man vừa dịu dàng, như thể muốn hôn anh từ đầu mùa hạ cho đến ngày đông sang vậy.Gã vẫn còn mặc bộ thường phục hồi ban ngày, vừa rồi một mảng lớn ở mặt trước và trên vai đã bị ướt, vải thấm nước dán vào da, khiến An Úc hơi hâm mộ. Anh cũng muốn dính sát vào da Dung Nham, chạm vào những thớ cơ đẹp đẽ của gã, nhìn gã đổ mồ hôi, nhìn gã động dục, nhìn gã hung hăng tiến vào trong anh.An Úc ngoan ngoãn ngồi trên bồn rửa mặt, nhìn gã lấy dao cạo râu đi khử trùng, nhìn gã cầm theo một chiếc khăn mới và kem cạo lông đi vào, nhìn gã lấy một chậu nước ấm đặt trong tầm tay mình, lại nhìn gã cúi người trước mặt anh.faismoilamour.wordpress.com

“Em nói rồi đấy, đừng hối hận nhé.”“An An, ấn đi.” Gã nắm lấy tay An Úc áp lên dương v*t, lại kéo phần da của hai túi bìu ra, cẩn thận loại bỏ hết mớ lông bên dưới tinh hoàn.Lúc Dung Nham đứng lên An Úc vẫn còn đang ngẩn ngơ thất thần không biết đang suy nghĩ điều gì. Gã súc rửa con dao cạo qua loa, sau đó ôm người nào đó vẫn còn thừ người ra đứng dưới vòi sen.

Sau đó anh được đặt lên bồn rửa mặt.

An Úc không an phận mà đong đưa mũi chân, giơ hai tay lên che mặt nhưng lại để lộ đôi mắt sáng ngời, nhoẻn cười nhìn gã.Nói xong gã lại cầm dao cạo râu lên, nửa ngồi xổm trước mặt An Úc.Dung Nham dùng khăn lông dấp nước ấm cẩn thận lau vùng tam giác cho anh, trông gã nghiêm túc như thể một nhân viên phòng thí nghiệm đang bảo dưỡng dụng cụ quý giá.

Tim Dung Nham giật nảy, đưa tay ôm lấy má anh, áp lên người anh, hôn lên mu bàn tay anh, “Em mời gọi quá.”“Suỵt,” Dung Nham hôn lên khóe miệng anh, “Ngoan nào, đừng cử động.”

An Úc đưa tay vuốt ve gương mặt gã, cười nói: “Anh cũng mời gọi lắm.”“Ngồi yên,” Dung Nham kéo chiếc khăn tắm trên người anh đi, “Anh khử trùng trước đã.”

“Ngồi yên,” Dung Nham kéo chiếc khăn tắm trên người anh đi, “Anh khử trùng trước đã.”An Úc để tay sau lưng đứng trước người gã, đợi nửa ngày vẫn không thấy nước ấm chảy xuống, ngớ ngẩn ngẩng đầu hỏi gã: “Phải đợi bao lâu mới có thể rửa đi vậy?”Trông thấy Dung Nham sắp sửa ôm anh ra khỏi phòng tắm, An Úc kề sát vào lỗ tai gã, nói: “Shave, nhé?”

An Úc ngoan ngoãn ngồi trên bồn rửa mặt, nhìn gã lấy dao cạo râu đi khử trùng, nhìn gã cầm theo một chiếc khăn mới và kem cạo lông đi vào, nhìn gã lấy một chậu nước ấm đặt trong tầm tay mình, lại nhìn gã cúi người trước mặt anh.dương v*t đu đưa theo hướng lưỡi dao cũng được Dung Nham vững vàng khống chế.letthebutterflyfly.wordpress.comTim Dung Nham giật nảy, đưa tay ôm lấy má anh, áp lên người anh, hôn lên mu bàn tay anh, “Em mời gọi quá.”

Dung Nham dùng khăn lông dấp nước ấm cẩn thận lau vùng tam giác cho anh, trông gã nghiêm túc như thể một nhân viên phòng thí nghiệm đang bảo dưỡng dụng cụ quý giá.Của quý của người nào đó chọc thẳng ra khỏi một đống bọt bong bóng, Dung Nham nhìn một hồi, đột nhiên luyến tiếc chẳng muốn rửa mớ bọt đi.

Gã vẫn còn mặc bộ thường phục hồi ban ngày, vừa rồi một mảng lớn ở mặt trước và trên vai đã bị ướt, vải thấm nước dán vào da, khiến An Úc hơi hâm mộ. Anh cũng muốn dính sát vào da Dung Nham, chạm vào những thớ cơ đẹp đẽ của gã, nhìn gã đổ mồ hôi, nhìn gã động dục, nhìn gã hung hăng tiến vào trong anh.“Rửa khi nào cũng được.”

An Úc hoàn toàn cương lên rồi.“Khu vực hạ cánh của em là anh.”

“Bây giờ dừng lại vẫn còn kịp đấy,” Dung Nham cười nhìn anh, tiếp tục dùng khăn ấm lau chỗ cương cứng của anh, “Nhưng sau khi cương thì càng dễ cạo hơn, em có muốn tiếp tục không?”Hô hấp của Dung Nham thay đổi, mạnh mẽ đè anh lên tường mà hôn, tiến quân thần tốc theo kiểu xâm lược, truy đuổi đầu lưỡi mềm mại của anh.

An Úc gật đầu không chút do dự. Nhìn gã bận trước bận sau làm nhiều công tác chuẩn bị như vậy, dĩ nhiên là không cần dừng lại.Dung Nham cạo một lần rồi lại súc rửa lưỡi dao một lần, An Úc không ngờ rằng cạo lông chỗ này còn phải có nhiều trình tự như vậy.

“Làm sao anh biết sau khi cương sẽ dễ cạo hơn…” An Úc nắm lấy cổ tay gã, ra hiệu cho gã tiếp tục.An Úc gật đầu không chút do dự. Nhìn gã bận trước bận sau làm nhiều công tác chuẩn bị như vậy, dĩ nhiên là không cần dừng lại.

“Anh tra rồi.” Gã rửa sạch tay, bôi bọt lên chỗ riêng tư của An Úc. Lôиɠ ʍυ của An Úc cũng không dày, bụi cỏ nho nhỏ màu đen càng khiến cho da anh trông trắng hơn.

“Anh…” Vậy mà lại dùng giọng điệu tự nhiên như vậy để nói ra câu đó.“Anh tra rồi.” Gã rửa sạch tay, bôi bọt lên chỗ riêng tư của An Úc. Lôиɠ ʍυ của An Úc cũng không dày, bụi cỏ nho nhỏ màu đen càng khiến cho da anh trông trắng hơn.“Em không còn ‘khu vực hạ cánh’ nữa.”

“Suỵt,” Dung Nham hôn lên khóe miệng anh, “Ngoan nào, đừng cử động.”

Nói xong gã lại cầm dao cạo râu lên, nửa ngồi xổm trước mặt An Úc.Dung Nham đột nhiên bật cười khẽ, xoay người anh lại, ôm anh tới trước mặt gã, kéo tay gạt vòi sen.

dương v*t đu đưa theo hướng lưỡi dao cũng được Dung Nham vững vàng khống chế.“Em nói rồi đấy, đừng hối hận nhé.”

Anh đang được người khác dùng lưỡi dao nguy hiểm sắc bén cạo lên phần da dẻ mẫn cảm nhất, cội nguồn du͙© vọиɠ và vũ khí sắc bén gần trong gang tấc, lại giữ nguyên sự tiến tiến lùi lùi theo thao tác của người điều khiển, không xung đột với nhau.An Úc hoàn toàn cương lên rồi.

Dung Nham cạo một lần rồi lại súc rửa lưỡi dao một lần, An Úc không ngờ rằng cạo lông chỗ này còn phải có nhiều trình tự như vậy.

Sau khi lặp lại vài lần, An Úc cúi đầu nhìn xuống mớ lông không còn rõ ràng nữa.

Dung Nham điều chỉnh dáng ngồi của anh một chút, khiến cho quang cảnh bắp đùi của anh càng bại lộ dưới ánh đèn nhiều thêm.Sau khi lặp lại vài lần, An Úc cúi đầu nhìn xuống mớ lông không còn rõ ràng nữa.

“An An, ấn đi.” Gã nắm lấy tay An Úc áp lên dương v*t, lại kéo phần da của hai túi bìu ra, cẩn thận loại bỏ hết mớ lông bên dưới tinh hoàn.

Lúc Dung Nham đứng lên An Úc vẫn còn đang ngẩn ngơ thất thần không biết đang suy nghĩ điều gì. Gã súc rửa con dao cạo qua loa, sau đó ôm người nào đó vẫn còn thừ người ra đứng dưới vòi sen.

Của quý của người nào đó chọc thẳng ra khỏi một đống bọt bong bóng, Dung Nham nhìn một hồi, đột nhiên luyến tiếc chẳng muốn rửa mớ bọt đi.Nào ngờ nhóc ngố lại đột nhiên ôm lấy cánh tay gã, ngẩng đầu lên trong ngực gã.

Đáng yêu. Đáng yêu muốn chết.“Làm sao anh biết sau khi cương sẽ dễ cạo hơn…” An Úc nắm lấy cổ tay gã, ra hiệu cho gã tiếp tục.

An Úc để tay sau lưng đứng trước người gã, đợi nửa ngày vẫn không thấy nước ấm chảy xuống, ngớ ngẩn ngẩng đầu hỏi gã: “Phải đợi bao lâu mới có thể rửa đi vậy?”

Dung Nham đột nhiên bật cười khẽ, xoay người anh lại, ôm anh tới trước mặt gã, kéo tay gạt vòi sen.

“Rửa khi nào cũng được.”

An Úc không rảnh bận tâm đến sự trêu chọc của gã, thành thật dựa vào l*иg ngực gã, để mặc gã xoa nắn rửa sạch dương v*t mình, nhìn dòng nước cuốn trôi bọt bong bóng đi từng chút từng chút một.

Không có lông tóc ngăn cản, đầu ngón tay của Dung Nham trực tiếp chạm vào lớp da mỏng manh non mềm nơi tinh hoàn anh, chân An Úc bị gã sờ đến mềm nhũn.Dung Nham điều chỉnh dáng ngồi của anh một chút, khiến cho quang cảnh bắp đùi của anh càng bại lộ dưới ánh đèn nhiều thêm.

Dung Nham nghe thấy tiếng ngâm nga lơ đãng vuột ra khỏi miệng anh, tâm tình sung sướиɠ, càng thêm xấu tính định bắt nạt anh.

Nào ngờ nhóc ngố lại đột nhiên ôm lấy cánh tay gã, ngẩng đầu lên trong ngực gã.

“Em không còn ‘khu vực hạ cánh’ nữa.”An Úc không an phận mà đong đưa mũi chân, giơ hai tay lên che mặt nhưng lại để lộ đôi mắt sáng ngời, nhoẻn cười nhìn gã.

Trái tim bằng đá của Dung Nham cũng bị anh làm cho đáng yêu hóa. Gã cúi đầu hôn lên giữa hai hàng lông mày anh.

“Khu vực hạ cánh của em là anh.”
« Chương TrướcChương Tiếp »