Hàn Mân không nghi ngờ gì, động tác thoa kem vẫn tiếp tục: “Chị cũng không rõ lắm.”
Tần Chi cắn môi.
“Nhưng mà…” Hàn Mân nói, “Tống Dục và bọn họ thường đến phố Ngô Đồng… hình như là Tây Ngô Đồng, chắc bên đó có nhiều phòng chơi hay ho.”
“Vậy à.” Tần Chi gật đầu, “Được rồi, để em nói với cô ấy.”
Cô lấy điện thoại nhắn cho Trì Tuyết: “Lâu rồi không gặp, mình mời cậu đi chơi bi-a.”
*
Một tiếng sau, Tần Chi và Trì Tuyết gặp nhau ở ngã tư đèn đỏ phố Tây Ngô Đồng.
Trì Tuyết được bạn trai Trình Hạo chở đến.
Trình Hạo cũng là nhϊếp ảnh gia, nhưng khác với Tần Chi chỉ mới nổi tiếng, anh đã rất nổi tiếng trong giới, chuyên chụp ảnh phong cảnh, là nghệ sĩ có tầm cỡ, từng tổ chức nhiều triển lãm cá nhân thành công vang dội.
Sau kỳ thi đại học, Tần Chi đã kéo Trì Tuyết đi xem triển lãm của Trình Hạo, không ngờ hôm đó Trình Hạo có mặt, Trì Tuyết vốn là người giỏi giao tiếp, lại xinh xắn đáng yêu, chưa đến 10 phút đã kết bạn WeChat với anh, một tháng sau cô đã báo cho Tần Chi rằng cô và Trình Hạo đang hẹn hò.
Trình Hạo hơn hai cô ấy mười tuổi, là một người đàn ông chín chắn và thành công, nhưng tính cách lại rất trầm, có phần nhàm chán.
Tần Chi từng hỏi Trì Tuyết thích Trình Hạo ở điểm gì.
Trì Tuyết nói, cô thích nhất là khi anh, một người kín đáo, bị cô trêu đến mức không thể làm gì khác ngoài ôm cô vào lòng mà hôn cô tới tấp.
…
Tần Chi nghĩ lại vẫn thấy đầy dấu ba chấm trong đầu.
Trình Hạo vừa xuống xe đã đưa cho Tần Chi một cốc trà sữa.
Trì Tuyết cũng đang cầm một cốc, đã uống được một phần ba. Tần Chi nhận lấy trà sữa, nhìn Trình Hạo rồi nói: “Cậu đã mang anh ấy tới, vậy hôm nay mình không phải mời đúng không?”
Trì Tuyết cười tươi: “Được thôi, dù sao cũng là tiền của anh ấy.”
“…”
Trình Hạo không nói gì, chỉ nghe thấy liền véo nhẹ vào gáy Trì Tuyết, khiến cô co rúm người vì nhột.
Tần Chi bất lực: “Hai người đừng khoe ân ái trước mặt mình nữa.” Cô quay sang Trình Hạo: “Anh Hạo, anh chở bọn em chạy vòng quanh phố Tây Ngô Đồng đi.”
Trì Tuyết hỏi: “Làm gì vậy?”
“Rồi cậu sẽ biết.” Tần Chi không giải thích nhiều.
Trình Hạo lái xe từ ngã tư đèn đỏ vào bên trong phố Tây Ngô Đồng, đi được khoảng 500 mét, Tần Chi thấy chiếc xe thể thao màu đen của Lý Kinh Châu ở bên đường.
Cô vội vàng hét lên: “Anh Hạo, rẽ phía trước, đỗ xe cạnh chiếc Lamborghini kia.”
Trì Tuyết bị cô làm cho bối rối, hỏi: “Cậu không định chỉ chơi bi-a, đúng không?”
Tần Chi liếc cô một cái “đừng hỏi nhiều”.
Trình Hạo đỗ xe, Tần Chi và Trì Tuyết lần lượt bước xuống.
Phía Tây bãi đỗ xe ngoài trời có một phòng bi-a.
Phòng bi-a có hai tầng, ông chủ nói tầng hai đã bị người ta bao, nên Tần Chi và Trì Tuyết chỉ có thể chơi ở tầng một.
Sau khi chọn bàn, Trì Tuyết lập tức bắt đầu khai trận.
Ngoài Tần Chi và Trì Tuyết ra, tầng một không có khách nào khác, nhưng tầng hai có vẻ rất náo nhiệt, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng nói chuyện.