Giang Quân nằm trên giường, nhìn chằm chằm hoa văn giấy dán tường trên trần nhà, tâm tình thấp thỏm chờ Viên Soái trở về. Ngày mai cô phải đi Hồng Kông vậy mà cái tên Viên Soái này buổi tối còn phải ăn cơm với người trong team. Công tác mảng quốc nội của MH được cao tầng công ty đánh giá rất cao, Giang Quân theo yêu cầu về Hồng Kông báo cáo công tác, cô cố ý kéo dài mấy ngày, muốn chờ Viên Soái tìm cớ cùng nhau trở về, nhưng hơn mười ngày nữa chính là lễ mừng khai trương công ty chi nhánh Trung Quốc của GT, Viên Soái bận đến chổng vó, cơ bản không thể dứt ra cùng cô về Hồng Kông.
Điện thoại vang lên, cô nhìn dãy số, nhanh chóng bắt máy, nói như tát nước: "Nếu anh còn không về thì đừng mong leo lên giường của bà đây nữa"
Đối phương im lặng một lúc mới nói: "Chị là vợ của Zeus sao? Em là đồng nghiệp của anh ấy, Tina, trước đây chúng ta đã từng gặp ở cửa công ty"
Giang Quân cảm thấy hơi nóng bốc lên đầu, mặt nóng đến dọa người: "Oh, ohm, xin chào"
"Zeus uống say rồi, em muốn đưa anh ấy về, chị nói cho em địa chỉ"
Giang Quân qua khỏi cơn thẹn thùng, lập tức phản ứng lại: "Không cần phiền phức. Chị lái xe tới đón anh ấy, nói cho chị biết địa chỉ của mọi người đi"
"Vương Phủ Tỉnh... ."
Giang Quân tùy tiện buộc cái đuôi ngựa, vội vội vàng vàng thay một cái váy liền chạy ra ngoài, vừa ra đến cửa trước cô cuối cùng nhớ ra ai là Tina, là cô nàng áo đỏ kia. Cô bước chậm lại, đối diện với gương ở cửa soi soi, không chút bất ngờ nhìn thấy một thiếu phụ có tuổi nhe răng nhếch miệng nhìn cô cười. Vẫn may, còn kịp, cô quay trở về phòng, dùng cả bốn chi thay quần áo, trang điểm, dùng tốc độ của máy bay chiến đấu lao ra khỏi cửa nhà, một đường chạy như điên.
"Juno, bên này" Vừa tới cửa Hòa Bình House, Sally liền gọi cô, tràn đầy bất an kéo cô chạy như bay vào phòng VIP.
Gần như đều là người quen, còn có mấy người là cấp dưới trước đây của cô, mọi người thấy cô đến, dường như đều nhẹ nhàng thở ra.
Trên bàn bày đầy vỏ chai rượu, Viên Soái im lặng nằm ngang trên sô pha, không chút động đậy, có một cô gái ngồi ở bên cạnh, tay khoát hờ lên người anh.
Giang Quân đi qua, nửa ngồi xuống vỗ vỗ mặt Viên Soái.
"Anh ấy uống thành như vậy, để anh ấy ngủ một lúc đi" Cô gái bên cạnh đột nhiên lên tiếng, trên gương mặt trắng nõn không có một chút cảm xúc.
Giang Quân làm như không nghe thấy, tiếp tục gọi Viên Soái.
Viên Soái hé mắt, thấy là cô, trực tiếp nghiêng người ôm lấy cô, vùi đầu vào ngực cô.
"Thật sự là" Giang Quân cười nói, vỗ về vuốt ve sau lưng anh, quay đầu lại phát hiện tất cả mọi người đang ngay đơ nhìn chằm chằm bọn họ. Cô cười ha ha nói: "Gì chứ, chưa từng thấy vợ chồng thắm thiết à?"
SALLY nhịn không được, phì cười ra tiếng, phất phất cánh tay, cường điệu run lên một cái, một người khác nói: "Bình thường gọi chị ra, chị vẫn luôn không rảnh, thật sự nên phạt một ly rượu ra trò, chỉ tiếc, còn phải nhờ chị đưa Zeus về nhà, nếu không, nhất định cho chị uống tới lăn quay"
"Hôm khác lại hẹn thời gian, đừng nói chị không nhắc nhở trước, mang mũ xe máy tới" Giang Quân bộ dạng nghiêm túc nói
"Để làm gì?"
"Che trên đầu nha, đỡ cho uống say giở trò, về nhà bị vợ cậu đánh thành đầu heo"
"Được rồi, nên đi thôi, bọn em giúp chị đưa anh ấy lên xe"
"Để anh ấy nằm một chút đi" Cô dùng tay nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên cổ anh, ánh mắt đảo qua cô gái im lặng bất động bên cạnh, trong lòng suy nghĩ vòng quanh, Giang Quân vòng lấy tay anh, nhéo lên thắt lưng anh một cái. Viên Soái kêu lên một tiếng đau đớn, thân mình nảy lên một cái, Giang Quân thuận thế nghiêng người ngồi lên sô pha. Cô gái kia cuống quít đứng dậy, muốn đưa tay đỡ lấy Viên Soái. Giang Quân nào để cho cô ta chiếm lợi lộc, dùng thân mình chặn lại, làm như không cố ý chèn cô ta sang một bên, bản thân chiếm lấy vị trí vốn là của cô ta. Viên Soái lại rất tự giác, đầu tự động gối lên đùi Giang Quân, còn điều chỉnh một tư thế thoải mái, khoan khái rên một tiếng.
Giang Quân lần đầu tiên nhìn thẳng vào cô gái kia, cười đến thuần khiết, cô vươn tay ra: "Thật ngại quá, chị là vợ của Zeus, Giang Quân, em là Tina?"
Tina có chút xấu hổ, nhanh chóng nắm lấy tay cô: "Vâng, chào chị"
"Cám ơn em gọi điện cho chị, đám người không có lương tâm bọn họ không biết nghĩ cái gì mà chuốc say anh ấy nữa"
"Oan uổng quá, bọn em chính là thề sống chết bảo vệ Zeus, nếu anh ấy có việc gì, không phải chị sẽ tìm bọn em liều mạng sao?"
"Được rồi, bàn giao xong rồi, đều về sớm một chút đi, chỗ này để chị lo là được rồi"
"Vậy bọn em đi về đây"
Giang Quân mỉm cười nói tạm biệt với mọi người, đối với ánh mắt Tina nhìn cô lúc gần đi, cô nhướng mày nhìn lại.
"Được rồi, đều đi cả rồi, đừng giả vờ nữa, anh là cái kẻ gây tai hoạ" Cô nhéo tai anh, nói "Khai báo đi"
Viên Soái ha ha vui vẻ, giống như người không có việc gì ngồi dậy nháy mắt với cô: "Đã biết là không thể gạt được em, trước đó đã nói rồi, anh chính là trinh tiết liệt phu, cô ta chưa sơ múi được anh một chút lợi lộ nào"
"Đâu nào? Ánh mắt giống như máy phát điện, công khai khıêυ khí©h nha"
"Mới vừa tuyển vào không bao lâu, yên tâm, tháng sau sẽ cho cô ta biến mất, bằng không không chắc ngày nào đó sẽ cưỡиɠ ɠiαи anh" Anh cười, ôm lấy cô: "Cô gái kia rất tinh ranh, anh giả vờ say, muốn tránh cho qua, kết quả cô ta trực tiếp lấy di động của anh gọi điện cho em, may mắn bà xã em tu luyện ngàn năm, bằng không thật sự là phiền toái rồi"
"Dĩ nhiên, em là ai chứ... Đừng vuốt mông ngựa, về nhà tính sổ với anh" Cô liếc một cái.
Viên Soái bỗng nhiên ôm lấy cổ cô, xấu xa kêu gào: "Không, trở về em sẽ ăn hϊếp anh"
"Quan nhân thích nô gia dịu dàng một chút?" Cô hạ người xuống, thanh giọng hỏi
"Ha ha... Ai nói, anh chính là thích bạo lực, trời sinh đã là khẩu vị này rồi" Anh ngẩng đầu kéo cô xuống hôn một cái "Anh ước gì biến thành cừu con, em chính là cô gái chăn cừu, lấy cái roi nhỏ, trên mặt hai má ửng hồng, nước mũi thò lò ôm anh sưởi ấm"
"Nếu thật sự là như vậy, em sẽ trực tiếp cạo hết lông trên người anh xuống, làm một cái khăn quàng cổ gì đó" Cô sờ sờ tóc anh
"Thật là độc ác, em cứ dứt khỏa lột da anh xuống làm áo choàng đi, rồi ngay cả xương cốt và thịt đều ăn sạch, anh sẽ thật sự trở thành của em rồi" Anh chặn trán cô: "Vậy thì hai chúng ta sẽ không chia cách nữa"
"Đồ ngốc" Cô chọc lên môi anh, tựa vào trên vai anh
"Em cảm thấy ở cùng với anh có hạnh phúc không?" Anh hỏi
"Hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc" Cô nói "Anh thì sao, anh có hạnh phúc không?
Viên Soái ôm lấy đầu cô, nhẹ nhàng hôn cô: "Nhìn thấy em anh liền cảm thấy hạnh phúc"
......................